Triệu Mỹ Lệ biết thời gian Lâm An về nhà qua vé xe, cô cùng Tiểu Bạch nhất trí, lập tức trộm nói cho Tống Thừa Nhiên.
Tống Thừa Nhiên giải quyết xong vấn đề trên tay, liền lập tức thu dọn quần áo đơn giản, vội vàng mua hàng tết, lái xe theo qua đây.
Bởi vì là Tết Âm Lịch, trên đường tắc, hắn dọc theo đường đi đều sợ hãi chính mình không kịp ở nhà ga đón Lâm An.
Kết quả vẫn là không đuổi tới, may mắn gặp ở trước nhà.
Tâm Tống Thừa Nhiên thấp thỏm, hắn cũng không có nhiều tin tưởng.
Vẫn là cô một câu "Anh cũng vậy" mà cho hắn dũng khí.
Cô ít nhất vẫn để ý đến hắn.
Lúc hắn nhìn thấy Lâm An, trong lòng thật kích động.
Ai biết Lâm An nhìn thấy hắn, sắc mặt thấy đổi, sải dài bước chân liền bắt đầu chạy, nghiễm nhiên một bộ dáng không vui khi thấy hắn.
Lục phủ ngũ tạng Tống Thừa Nhiên lập tức xoa đau, hắn lái xe đuổi theo, Lâm An dừng trước một ngôi nhà, là một kiến trúc nông thôn điển hình, trước cửa còn dán câu đối vui mừng.
Hắn mới vừa dừng xe, liền nghe thấy tiếng Lâm An gõ cửa.
Tay Lâm An lộ ở bên ngoài quần áo có chút đông lạnh, cô lại bỏ vào trong túi, mắt thấy Tống Thừa Nhiên từ trên xe xuống, cô trốn cũng không được, đón nhận cũng không xong, chỉ lạnh lạnh mà nhìn hắn, "Anh tới làm gì?"
"Tới ăn tết." Tống Thừa Nhiên hơi hơi hé miệng, thấp thấp mà kêu tên cô.
Không biết có phải cô ảo giác không, tên này kêu lên còn mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-o-sach-cam-duc-bac-si/1203050/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.