Thống đốc đại nhân vỗ nhẹ giường mình một chút, sau đó nói: “Lên đây.” Thanh âm có chút cứng đờ, anh trước giờ chưa từng huấn luyện động vật.
Hoặc là nói, cái loại thú tinh tế mạnh đến mức đánh ba ngày mà chưa chết anh cũng từng chơi đùa rồi, nhưng loại thân thể nho nhỏ hơi nhéo liền đau này thật đúng là làm anh có chút không đành lòng răn dạy.Quan trọng nhất chính là, lỡ như cô không tới thì sao đây, phải đánh sao?Nhưng anh đã đánh giá quá cao đặc tính của chủng tộc Ragdoll, nói bọn chúng là mèo có hơi cất nhắc rồi, thật ra biệt danh của chúng nó là tiểu cẩu miêu.Vì sao lại gọi là tiểu cẩu miêu à?Bởi vì loài mèo khác rất cao lãnh, bình thường mà kêu nó cũng không để ý tới, một bộ dáng vẻ Boss cao lãnh.Nhưng Ragdoll thì khác, chỉ cần Sen kêu một tiếng liền sẽ lắc mông chạy tới, vừa chạy còn vừa meo một tiếng như là đang đáp lại.
Không chỉ như thế, khi có đồ ăn ngon chúng nó nhất định sẽ không ngoan ngoãn đứng đợi một bên mà sẽ chủ động tranh thủ, ví dụ như duỗi móng vuốt nhỏ qua với lấy đồ ăn hay gì đó.Trình Tiểu Mễ hoàn toàn kế thừa đặc điểm này, thấy thống đốc đại nhân bảo cô lên giường thì liền meo một tiếng nhảy lên, sau đó đứng ở trên đùi người ta duỗi móng vuốt về phía đồ ăn đang lắc lư kia, vừa với vừa thâm tình nhìn Sen nhà mình: “Meo……” Mau cho em ăn chút đi mà, hình như ngửi thấy được mùi thịt rồi.Thống đốc Reuel không ngờ nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-doc-dai-nhan-meo-nha-anh-dau/484608/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.