Thuộc tính của mèo là không thể bị giam trong thời gian dài, nếu không sẽ u buồn, đặc biệt vẫn là một con mèo vội vã muốn biết rốt cuộc nó đã tới thế giới gì.Vì thế Trình Tiểu Mễ trăm phương nghìn kế muốn làm thống đốc đại nhân mang mình ra ngoài, ôm đùi các loại, chết sống không buông ra.
Bởi vì biết mình có thể là được yêu thích, cho nên cô cũng là liều mạng.Nói một chút chuyện ngoài lề, trải qua này ba ngày nỗ lực, ít nhất cô có thể ôm được chân thống đốc đại nhân rồi, thật đáng mừng.“Lăn.” Gân xanh trên trán thống đốc đại nhân đều nhảy dựng lên, anh đột nhiên phát hiện mình nuôi một con mèo vô lại.“Meo.” Không lăn đấy, Boss meo muốn đi ra ngoài.Duỗi tay bắt lấy nó ném lên giường, Trình Tiểu Mễ rơi xuống buồn bực meo một tiếng.
Cô cũng nổi giận rồi, đâu ra Sen nào như vậy, thật sự quá hung dữ.
Cô bị lây tính xấu của mèo mới vậy, nhưng mà ngay cả xuyên thành một con mèo ngoan thì cũng không thể bị nhốt trong phòng mãi được, cô muốn đi ra ngoài, muốn biết mình đang ở đâu, sau đó nghĩ cách trở về.“Meo meo meo, meo meo meo meo…… Méooo……”Cô phát ra tiếng rống giận với thống đốc đại nhân, kết quả cửa bị đóng sầm, để lại một mình cô rống trên giường.Miêu cái meo.Trình Tiểu Mễ có chút nhụt chí cụp tai xuống, cứng mềm đều dùng hết, xem ra thống đốc đại nhân này dự định là trường kỳ nuôi nhốt cô.Thật bi thương, cô không muốn làm tù phạm.Đột nhiên cửa mở, gương mặt soái kinh thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-doc-dai-nhan-meo-nha-anh-dau/484622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.