Biên tập: Rosa
Nghê Già trùm chiếc áo thun có giá trên trời kia lên trước mặt cậu, luồn hai cánh tay ra rồi rút khăn tắm ở trong ra theo.
Trần Kính Sinh rất cao, tầm 1m88. Bản thân Nghê Già không lùn, mang giày cao gót có thể nhìn thấy đầu của phần lớn đàn ông đi trên đường, nhưng khi mặc đồ của Trần Kính Sinh, độ dài vẫn dư dả.
Vạt áo đong đưa trên đùi, che khuất cặp mông vểnh, gió lạnh vèo vèo.
Nghê Già cúi đầu nhìn: “Không có quần à?”
“Không có.”
Nghê Già ngẩng đầu, ánh mắt có chút thâm ý: “Tôi sợ cậu không cầm lòng được.”
Trần Kính Sinh không để ý đến cô, cầm lấy một gói thuốc lá ở trên bàn, rút một điếu ngậm trong miệng. Cậu sờ tìm bật lửa, nghiêng đầu châm lên, phả ra một ngụm khói.
Cậu không nói chuyện, lẳng lặng ngồi, mang theo chút thờ ơ và lười nhác.
Nghê Già tự biết mất mặt, không nói nữa, dựa vào mép bàn, bỏ cái muỗng trong bát sang một bên, sau đó bưng lên uống hết.
Cô lè lưỡi, liếm nước cháo trên môi, sau đó hỏi: “Cần rửa không?”
Trần Kính Sinh dập tắt điếu thuốc, đứng dậy, vòng qua bàn ăn đi tới bên cạnh cô, lấy cái bát từ trong tay cô.
Ngón tay cậu rất dài, khớp xương rõ ràng, bao lấy nửa mu bàn tay cô.
Trước đó không phải không có tiếp xúc chân tay, nhưng cái đó sẽ khiến đầu óc cô mơ hồ, còn mùi rượu trên người, rất không có trình độ. Chẳng những không khơi mào thiên lôi địa hỏa, trái lại hứng lấy nước lạnh giội đầu.
Nhưng bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-nguong-dau/2613027/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.