Ngụy Tác tuy đã nghe Trương chưởng quỹ bảo còn bốn tu sĩ nhưng không ngờ có một nữ tu thanh lệ, nên quan sát kỹ.
Nữ tu chừng hai mươi mấy tuổi, tu vi Chu thiên tứ trọng, da trắng ngần, có phần nhu nhược, dáng vẻ hơi tiều tụy.
"Còn đạo hữu sống sót khác!"
Thấy có thêm mấy tu sĩ, bốn người trong quy giáp ngẩn ra rồi thập phần kinh hỉ.
"Vị đạo hữu này sao lại bị thương nặng thế?"
Ngụy Tác đảo mắt quan sát ba người kia, tức thì cả kinh kêu khẽ.
Trong quy giáp, cạnh nữ tu thanh lệ là một hắc sam tu sĩ, tu vi Phân niệm nhất trọng, thân hình cao lớn, hơn ba mươi tuổi, vẻ mặt trơ khấc, có vẻ không giỏi ăn nói, trông như tòa thiết tháp. Một tu sĩ khác đang ngồi xổm chăm lo cho một tu sĩ trọng thương, là một thanh sam nho sinh hơn ba mươi tuổi, tu vi Chu thiên cảnh tam trọng. Tu sĩ nằm dưới đất là một đại hán hơn ba mươi tuổi, Ngụy Tác cũng cả kinh vì y thụ thương rất nặng, đại đa số huyết nhục trên nửa thân thể và một cánh tay như bị lợi khí cắt xuống, tuy bôi dược vật liệu thương, máu đã ngừng chảy nhưng lộ cả xương, cực kỳ ghê rợn.
"Dương đạo hữu đến dưới gốc cây kết quả đỏ nên mới bị thế này, huyết nhục là do Tiếu đạo hữu trừ giúp." Trương chưởng quỹ giải thích với bọn Ngụy Tác.
"Trương chưởng quỹ nói vậy là sao? Dọc đường bọn tại hạ thấy có tu sĩ chết dưới gốc cây đó nên không dám đến gần, có cổ quái chăng?" Thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-thien-chi-lo/706802/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.