Dưới tình huống như vậy, dù là Vương Thành hay Giang Hiểu đều cho rằng đề nghị Tiểu Báo Tử phải làm như vậy, một lần nữa tái lập trật tự trên Lạc giang, nhưng không đợi bọn họ nói ra, đã bị Tiểu Báo Tử nói trước.
Dưỡng tặc tự trọng, đây không phải là khắc họa các làm khi thủy quân ở vào thời kỳ toàn thịnh hay sao?
Lập tức, những lời này của bọn họ nuốt vào trong bụng, không biết nên nói cái gì cho tốt.
Cuối cùng chỉ có thể nói ra bốn chữ.
- Đại nhân anh minh!
- Anh minh hay không anh minh, không phải do hai người các ngươi nói là được.
Tiểu Báo Tử cười nói:
- Các ngươi lăn lỗn trên Lạc giang thời gian dài như vậy, đường đi cũng rành, loại chuyện dưỡng tặc tự trọng này, vẫn cần các ngươi đi làm, các ngươi nói cho ta nghe một chút, nên dưỡng ai, nên diệt ai?
Giang Hiểu và Vương Thành đều liếc nhìn lẫn nhau, đều nhìn thấy vui vẻ trong mắt đối phương, lập tức cũng không dám tư tàng.
- Đại nhân, thủy phỉ trên Lạc giang đều lấy Liên Hoàn Ổ và Đoạn Long Than vi tôn, hiện tại Đoạn Long Than Lý Tam Bảo bị đại nhân tiêu diệt, chỉ còn lại Liên Hoàn Ổ, đối với Liên Hoàn Ổ, ta đề nghị đại nhân nên dùng làm chủ, tiêu diệt làm phụ!
- Liên Hoàn Ổ ta đã nghe qua đại danh, nghe nói, bọn họ còn giảng quy củ hơn Lý Tam Bảo nhiều a!
- Gần đây Liên Hoàn Ổ rất giảng quy củ, nói bọn chúng là thủy phỉ, còn không bằng phải nói là bang Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-thien-dai-thanh/708921/chuong-312.html