- Gia hỏa bắt lấy Lâm Phong kia, thực lực cũng không phải Nhân Tiên đơn giản như vậy, hơn nữa hắn còn có một kiện Tiên Khí có thể chống đở được Quân Thiên Luân của ta và Tiên Kiếm của Lâm Phong, tốc độ ra tay cũng cực nhanh, chúng ta căn bản không kịp phản ứng, còn có Linh Tiêu Điện nữa, lúc đi vào, thật không cảm giác được gì, nhưng lúc đi ra, Linh Tiêu Điện kia vậy mà đã phát động ra Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận, hoàn toàn phong bế đường lui của chúng ta lại!
- Cái gì, Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận? !
Trung niên tu sĩ kia mãnh liệt cả kinh, trong ánh mắt bắn ra hào quang cực kỳ hãi dị
- Điều đó không có khả năng, nếu như là Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận thì cho dù có Tiên Khí cũng không thể nào còn sống trở về được!
- Đại trận kia có lẽ cũng không được nguyên vẹn, có nhược điểm, ta chính là mượn nhược điểm này trốn về!
Trên mặt Trì Ngạo Thiên hiện lên một tia vui vẻ không dễ nhìn thấy.
- Quân Thiên Luân của ta đã tìm được chỗ thiếu hụt của cái Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận này, bất quá kiến thức và tu vị của ta đều quá thấp, thấy không rõ lắm, cũng không cách nào lợi dụng!
- Vậy sao? !
Ánh mắt Lâm Túc nhẹ quét qua người Trì Ngạo Thiên một phen
- Nói như vậy, lần này chúng ta xuất động là liều lĩnh, lỗ mãng? !
- Không, cũng không thể nói là liều lĩnh!
Trì Ngạo Thiên sửng sốt một chút, lắc đầu liên tục.
- Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-thien-dai-thanh/711378/chuong-1277.html