Cái gì không gian loạn sóng, không gian Phong Bạo, năng lượng kỳ dị, xạ tuyến, quái vật vô danh, thậm chí núi cao trước mặt, dòng sông, đứt gãy, độc khí, mặc kệ là vật gì, chỉ cần ngăn ở phía trước hắn, tựu toàn bộ đều bị kiếm khí của hắn đập nát.
Kết quả là, một đầu thông đạo thẳng tắp đi thông đến trung tâm Đại Thế Giới này liền xuất hiện.
Một thông đạo hoàn toàn do Chu Báo dùng kiếm khí đánh ra.
Hung hăng càn quấy, hung hăng càn quấy cực độ, bá đạo, phi thường bá đạo.
Loại hành vi này động tĩnh không nhỏ, không chỉ là đưa tới sự chú ý của Vương Thượng, còn khiến các tu sĩ khác tiến vào di tích Thạch Nhai Tông chú ý nữa..
Chỉ là chứng kiến loại tình huống này, những tu sĩ này nguyên một đám đều vô cùng trung thực, không một người nào dám tiến lên cả.
Trên thực tế, chứng kiến biểu hiện của Chu Báo, Vương Thượng cũng đã hối hận, hận không thể cho mình mấy cái miệng, đến cùng là nghĩ thế nào mà xem Sát Thần này như mặt hàng thiện lương chứ? Tru Tiên kiếm khí, Lục Tiên kiếm khí! ! !
Đây là người nào a?
Trách không được ngữ khí cường ngạnh như vậy, có tự tin như vậy, giết người ứng kiếp đoạt lấy số mệnh, người ta thật sự có thực lực kia.
Người ứng kiếp của Bắc Minh Đại Thế Giới, gia hỏa được gọi là Mãn Ngọc Quân của Kiếm Môn kia cũng chỉ nhận được truyền thừa của Tuyệt Tiên kiếm khí, thế đã là người ứng kiếp rồi, người trước mắt này, lại được truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-thien-dai-thanh/711517/chuong-1411.html