Edit: sunflower2white
Long Thiếu Hạo cả đêm không ngủ, trời vừa sáng đã đến biệt thự nhà họ Phương.
Dường như hắn tới quá sớm, trời mới tờ mờ sáng, sương giăng mờ mờ, nhà họ Phương còn chìm trong im lặng, trong sân chỉ có vài người người hầu đang quét dọn, nói vậy bọn họ còn đang ngủ. Long Thiếu Hạo hỏi phòng của Luyến Luyến.
Đẩy cửa vào, hắn nhẹ nhàng tiêu sái đến bên giường, ngắm khuôn mặt lúc ngủ như thiên sứ, tay nhẹ nhàng xoa đôi mày đang nhíu chặt của nàng. Tiểu Luyến Luyến của hắn làm sao vậy? Nàng có phải là đã trải qua chuyện gì rất thương tâm? Vì sao ngay cả trong lúc ngủ, đôi mày liễu của nàng vẫn chau lại, cũng không giãn ra, khiến hắn nhìn thấy mà đau lòng. Long Thiếu Hạo rón ra rón rén leo lên giường, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong lòng, lẳng lặng si mê nhìn ngắm nàng.
Hắn biết nàng nhất định từng có rất chuyện rất thương tâm, mới tạo nên sự lạnh lùng ngày hôm nay, đối với mọi sự đều thờ ơ lãnh đạm. Nhưng từ hôm nay trở đi, có hắn ở đây, hắn nhất định sẽ không để cho nàng đau lòng, nhất định bằng mọi cách làm cho tiểu Luyến Luyến của hắn tươi vui trở lại. Hắn thật sự rất thương nàng, rất yêu nàng, cả đời này hắn không muốn nàng đau khổ dù chỉ một chút, hắn muốn làm cho nàng trở thành người hạnh phúc nhất trên thế gian này.
“Luyến Luyến, ta thề cả đời này sẽ bảo vệ em.” Long Thiếu Hạo thì thầm bên tai nàng.
Phảng phất như nghe được lời thề của hắn, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho-thien-su/224891/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.