Giết!... Giết!... Giết!... Giết!... Giết!... Giết!... Giết!... Giết!... Giết!...
Hủy diệt!... Hủy diệt!.. Hủy diệt!.. Hủy diệt!.. Hủy diệt!.. Hủy diệt!..
…
Khi Lakjhal vừa bước vào bên trong quả cầu thì hàng loạt âm thanh mang theo sát ý sục sôi, mang theo vô tận điên cuồng, oán độc, mang theo sự thù hận khủng khiếp xoắn vào tai Lakjhal, cậu hờ hững với những âm thanh này và đi thẳng về nơi có điểm sáng le lói.
Theo mỗi bước Lakjhal di đến gần điểm sáng thì âm thanh mỗi lúc một lúc một ít đi nhưng mang theo âm điệu kỳ dị, huyền diệu như mê hoặc, như sai khiến.
Lakjhal nhíu mày lại và mồ hôi từ trên trán cậu chảy xuống, lúc này những quỹ tích kỳ dị của âm thanh truyền đến làm tâm trí cậu bị vặn vẹo đáng sợ, hai mắt Lakjhal lúc thì tràn ngập sự giết chóc và máu tươi, khi lại yên hòa bình thản.
Lakjhal tiếp tục cất bước tiến đến.
Một bước. Thế giới chung quanh ảm đạm màu xám.
Hai bước. Thế giới đỏ lên màu sắc của máu tươi.
Ba bước. Xương chất thành núi, da thịt trải thành đường.
Bốn bước. Vạn vật mục nát, thối rửa…
…
Bước cuối cùng. Lakjhal đã biết được bước cuối cùng mình sẽ chứng kiến điều gì, cậu dừng lại mà không đặt chân đến bước cuối cùng.
Sau lưng là hằng hà sa số núi xương cốt, máu tươi chảy thành sông thành biển, sự hư thối, mục nát, mặt tối của cả thế giới bày ra sau lưng Lakjhal, cậu vẫn thản nhiên đối mặt với tất cả nhưng cậu không muốn bước ra bước thứ mười.
Chín bước hoàn mỹ, vạn vật lấy số
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho/449073/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.