Coang!... Coang!...
Liên tiếp vang lên những tiếng cuốc, tiếng đục vào mặt băng.
Họ không tin vào lời nói của Arthur, nhưng họ sợ hãi cơn đói của mình, đào thì ít nhất còn hy vọng, vẫn hay hơn là ngồi không chờ chết.
Con sông này sâu đến bốn mươi mét, họ lúc này đã đào được một chiếc giếng hơn mười mét nhưng vẫn không thấy được điều gì.
Dưới sự gợi ý nhẹ của Arthur. Họ bắt đầu cải biến phương thức đào băng, hiệu xuất nhanh hơn.
Rắc!...
Âm thanh như tiếng vang hạnh phúc trong lòng những con người nơi đây, họ hăng hái quen đi mệt nhọc và dùng sức nhiều hơn, ánh mắt của họ nổ ra sức mạnh của hy vọng vào sự sống.
Arthur mỉm cười và cũng cầm lên một chiếc cuốc bước đến trợ giúp họ.
Lakjhal hiểu ý dùng tay điểm nhẹ vào mặt băng.
Khi Arthur vung cuốc vào thì mặt băng vỡ ra cùng với tiết hét vui vẻ của người dân. Họ nhìn Arthur bằng ánh mắt biết ơn cùng một tia nhỏ kính phục, tất cả lũ lượt kéo nhau lấy dụng cụ bắt cá.
Khi con cá đầu tiên được kéo lên khỏi giếng thì một niềm vui sướng khôn tả tuôn vào lòng mỗi người nơi đây.
Họ khóc.
Những giọt nước mắt hạnh phúc.
Những cơn ấm lòng được Arthur truyền đi đến mọi người dân giữa thời tiết lạnh giá.
Lakjhal ngẩng nhìn sắc trời. Vậy là cũng đã đến lúc Ryukio ra tay.
…
Thành Griode bằng phương pháp gì đó đã có một lượng lớn cá ngay giữa mùa đông.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền đến những vùng xung quanh, một lượng lớn người đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho/449445/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.