Lakjihal nhìn tên nhóc đang nằm trong lòng mẹ bú sữa từ bên ngoài và không còn lời nào để nói:
-Đây là kẻ nắm giữ năm phần số mệnh của thiên hà Amelte – Gid Lucione Deviluke?.
Đúng là dòng chảy số mệnh như sông cuộn luân chuyển quanh thằng nhóc, nhưng vấn đề là nó mới năm tháng tuổi vẫn còn bú tí mẹ.
Ăn quả lừa, quả lừa to đùng, Lakjihal lúc này tựa hồ có thể thấy được Ngọc Văn đang đấm bàn mà cười đến gập bụng.
Lakjihal thở dài sau đó xoay người đi vào cung điện chính của hoàng tộc Deviluke.
Trên đường đi, không có bất kì binh lính nào ngăn cản Lakjihal tựa như cậu không hề tồn tại, đi vào chính điện, đối diện Lakjihal là một thanh niên tuấn mỹ nhưng toàn thân tràn ngập khí tức tà dị, ngang ngược, ngông cuồng.
Chỉ số sức mạnh của thanh niên trước mắt chỉ nằm ở mức thiếu tá xem như thuộc đẳng cấp cao nhất ở hệ ngân hà này, năng lượng trên người cực kì tinh thuần, mãnh liệt.
Lakjihal cất tiếng đánh thức chàng thanh niên lười biếng trên ngai vàng:
-Levis Lucione Deviluke, thượng vị được một trăm năm mươi năm, mở rộng lãnh thổ của Deviluke lên đến mười sáu hành tinh, được xem như kẻ mạnh nhất trong hệ ngân hà Agidel, dã tâm to lớn, mưu lược đa đoan, được xem là một đời minh quân. Ngươi đã hài lòng?.
Levis Lucione mở mắt bình thản nhìn thiếu niên tóc toàn thân bao phủ một màu đen thần bí trước mắt, sau một lúc hắn nói:
-Ngươi nhìn ra được?. Sự nhàm chán của ta ngươi có thể nhìn ra?. Ta hỏi ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho/449515/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.