Thiển Thâm tươi cười cứng ngắc đứng ở trên đài, thật sự là không thể nâng nổi dũng khí lên để hướng nhìn xuống dưới. Cô đành phải nhìn người hiện tại đang trên cùng một con thuyền với mình, có điều người kia so với cô bình tĩnh tự nhiên hơn nhiều, nụ cười khéo léo đúng mức, đang lững thững đi đến trước mặt cô. Loại cảm giác này làm cho cô cảm thấy quen thuộc lại xa lạ, quen thuộc chính là khuôn mặt trắng bóc và nụ cười nho nhã của người này, xa lạ chính là trong đôi đồng tử ẩn giấu sau cặp kính mắt không tìm thấy ánh mắt quen thuộc.
“Sao thế này, chú rể cô dâu đều đứng ngẩn người a?”
Tình cảnh này làm cho Hạ Quý lần thứ hai buồn bực nhịn không được nói thêm một chút, chưa từng thấy qua một đôi cô dâu chủ rể nào lại cung kính nhau như thế này, đây rốt cuộc là hôn lễ hay là lễ tang a. Anh ta đưa mắt lại nhìn cô dâu, vừa nhìn thiếu chút nữa mắt trợn trừng rớt cả ra ngoài: Mỹ nữ quán bar? Cũng may anh ta có năng lực khống chế điều tiết vô cùng mạnh mẽ, sau vài giây đồng hồ khôi phục lại vẻ bình thường, những vẫn nghĩ không ra tại sao Tân Tử lại cùng vị mỹ nữ kia kết hôn. Khi đó bộ dạng rõ ràng là không quen biết mà.
Tân Tử bật cười trước, hướng về phía mọi người hơi chút ngượng ngùng nói một câu: “Căng thẳng quá.”
Toàn hội trưởng cười vang một trận, không khí lập tức sôi động, quét qua không khí trầm lặng ban nãy.
Lương Thiển Thâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-hoi-dang-cay-nong-sau-the-nao/1641436/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.