Tự nhiên đó là hảo ý hy sinh thân mình cho tương lai của chàng, nhưng Yến Lăng Vân lại động nỗi sinh tình của một thư sinh ngốc nghếch lắc đầu cười gượng :
- Kết bạn quý ở tri âm, tiểu đệ tự xét chẳng có gì đắc tội, họ đã bỏ tiểu đệ đi như thế, tiểu đệ còn mặt mũi nào tìm đến? Huống chi chuyện gặp gỡ trêи đời vốn là đều do tiền định, cưỡng cầu nào có ích lợi gì đâu?
Cát Phi Quỳnh cố giả quát mắng :
- Công Tôn lão đại ca dặn tiểu đệ đệ những gì, chẳng lẽ đệ đệ quên sao? Lời tỷ tỷ quyết không sai, nói cho đệ đệ biết, vị Lâm cô nương ấy đâu có ý tuyệt giao thật, nếu không sao hành lý của đệ đệ vẫn giữ trêи thuyền? Đệ đệ ngốc ơi, có hiểu hay không?
Rồi đó lệ nàng như muốn trào ra, cúi đầu u oán :
- Bây giờ trước mặt gia sư, tỷ tỷ nói một câu không sợ thẹn, chỉ cần đệ đệ nghĩ đến tỷ tỷ một phần nhỏ thôi, tỷ tỷ mãn nguyện lắm rồi. Chẳng lẽ cứ để uổng kiếp dư sinh khư khư bên nhau mà lấy làm hay không? Đệ đệ ơi, tuyệt thế kỳ nhân ấy, thiên hạ cầu còn không được. Hành hiệp trượng nghĩa vì Kỷ tiền bối báo thù, không làm thế không được đâu.
Giọng nàng càng nói càng nghẹn ngào lộ kết thâm tình đối với chàng, khiến chàng bất giác cảm động khôn xiết vội vàng tiếp lời :
- Mong ân Quỳnh tỷ tỷ đừng bỏ đệ, đệ hạnh phúc lắm rồi.
Liền đó chàng hướng về Thiết Lão Lão vái một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-kiem-giang-ho/2313496/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.