“Lâm Nhã?”
Đường Hạo vừa gọi vừa cẩn thận đỡ Lâm Nhã dậy, hai mắt cô nhắm chặt, cả người mềm nhũn không có phản ứng.
“Chuyện gì vậy?” Người xung quanh hoảng hốt đứng bật dậy, đưa mắt nhìn về phía bọn họ.
Đường Hạo lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này, có chút bối rối vỗ nhẹ vào khuôn mặt trắng mềm của Lâm Nhã.
“Thư ký Lâm? Này.”
Lâm Nhã vẫn không phản ứng trước tiếng gọi của anh.
Những người ở gần bắt đầu vây quanh lại để nhìn xem, chắn đường khiến Đường Hạo nhíu mày:
“Phiền mọi người lui ra một chút.”
Anh đưa tay rút điện thoại ra chuẩn bị gọi cấp cứu, nhưng vừa mới mở khóa thì góc áo bị người kéo nhẹ một cái.
Cúi đầu xuống, khuôn mặt của Lâm Nhã lúc này trắng bệch đáng sợ, cô vừa nhăn mày vừa cố ra hiệu cho anh là mình vẫn ổn.
Đường Hạo vội đem điện thoại cất đi, tay sờ nhẹ vào mặt của cô, trong giọng nói đã có phần dịu xuống:
“Còn mạnh miệng nói không sao.”
Với tính cách luôn giữ hình tượng trước người khác của Đường Hạo, hiện tại anh cũng đang tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng bàn tay anh đặt bên hông Lâm Nhã đang run lên nhè nhẹ đã bán đứng tâm tình của anh.
Anh đang sợ hãi? Chỉ vì một cấp dưới bình thường ngất trước mặt anh? Không rõ nữa, cũng không muốn tiếp tục nghĩ, vì sợ nghĩ đến một đáp án mà bản thân không chấp nhận nổi.
Anh luồn tay xuống dưới thân Lâm Nhã rồi dùng sức đem cô ôm lên.
Lúc này hai chân có chỗ trụ nên không bị mất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ky-toan-nang-cua-duong-tong/2028745/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.