Lâm Nhã mang cà phê vào phòng cho Đường Hạo xong thì quay về chỗ ngồi, buổi chiều cô phải ra ngoài gặp Y Lâm để bàn chuyện công việc, còn phải nghĩ xem cuối tuần tặng quà gì cho Lý tiểu thư, không chú ý đến khuôn mặt có chút khó hiểu của Đường Hạo.
Uống được mấy ngụm cà phê, Đường Hạo rốt cuộc cảm giác được gì đó khang khác.
“Thư ký Lâm.”
“Vâng?” Lâm Nhã nghiêng đầu sang nhìn anh, một đôi mắt to tròn chớp liên tục, trông rất đáng yêu.
“Cà phê hôm nay hơi nhạt.”
Nghe anh nói, Lâm Nhã lập tức cười toe:
“Chắc do vừa rồi sếp uống trà nên bị nhạt miệng đó.”
Cô biết thừa anh ta sẽ chê nhạt, bởi vì cô cố tình pha nhiều nước và cho ít cà phê mà.
Đáng tiếc Đường Hạo lại không biết chuyện này, nghĩ thật sự là do bản thân vừa uống trà nên vị cà phê cũng khác đi.
Lâm Nhã thấy anh không hỏi nữa thì nghiêm chỉnh ngồi xem tài liệu.
Những thứ cần học còn quá nhiều, cô cảm thấy mình cần thêm thời gian.
Loay hoay một lúc, đồng hồ hình thỏ trắng trên bàn nhảy qua số mười hai, báo hiệu giờ cơm trưa đã đến.
Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi cách mình không xa, thấy anh chỉ tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, hoàn toàn không có ý định dùng bữa.
Mấy ngày trước cô phải theo Điền Tiểu Cương học tập và làm quen với công việc nên không có thời gian quan tâm anh, lúc này, cô không thể đứng im được nữa.
Từ lúc vào công ty, cô đã tạm gác chuyện trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ky-toan-nang-cua-duong-tong/2028758/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.