Q3 – TỬ VIẾT – CHƯƠNG 62: BÌNH MINH TẦM BẠCH VŨ, MỘT TẠI THẠCH LĂNG TRUNG
Editor: Luna Huang
Chính ngọ, mặt trời chói chang, cánh đồng hoang vu. . .
Hoàng vân như thủy triều, kiếm quang như đào, ba nghìn Tây Hoang giáo chúng như sông dài cuộn trào mãnh liệt, ngự kiếm gào thét đáp xuống, Ngột Tu chân quân tọa trấn phía sau gầm lên một tiếng, hỏa quang quanh thân sôi trào tăng vọt, pháp tương thật lớn phía sau thôi động pháp khí, phóng xuất kim quang trăm trượng chói mắt.
Trước mặt uy thế như thế, mọi người kinh hãi run rẩy cũng tốt, cao thiết kinh hãi run rẩy cũng tốt, như hòn đá nhỏ che ở phía trước nước lũ, hoàn toàn không chịu nỗi một kích.
Nhưng giờ khắc này, Cố Thất Tuyệt lại khẽ nâng tử hào bút thanh trúc, chấm tùng mặc ngũ linh, trong hư không viết, nhẹ nhàng vui vẻ thỏa chí, một bài《 Tắc Hạ Khúc 》đã thành ——
“Lâm ám điểu kinh phong, tướng quân dạ dẫn cung, bình minh tầm bạch vũ, một tại thạch lăng trung.”
Thành thơ, đạt cảnh, mực quang chợt đại phóng, như mặt trời chói chang nhô lên cao soi sáng cánh đồng hoang vu, trong《 Tắc Hạ Khúc 》 ý thơ vô tận, dĩ nhiên vào thời khắc này trống rỗng hiện hình, ngưng tụ thành một thanh giao huyền bảo điêu cung mực quang!
Cung này vừa ra, phảng phất dẫn động thiên địa khí cơ, hư không đột nhiên chấn động, thế cho nên trong chớp nhoáng này, ba nghìn Tây Hoang giáo chúng chính lao xuống cũng không tự chủ được bị kiềm hãm.
Nhưng không kịp để cho bọn họ suy tư.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-linh-ky/1022670/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.