Q8 – MÃNH TƯỚNG – CHƯƠNG 232: THAM PHỎNG
Editor: Luna Wong
Ngày mùa hè đến, trong vài ngày đó, khí trời trở nên càng ngày càng nóng.
Đã trải qua nửa tháng lữ đồ, khi Cố Thất Tuyệt bọn họ ở trên bình nguyên, xa xa trông thấy tường thành quen thuộc của Thiên Nguyên thành, khí trời đã nóng đến để Nhạc Ngũ Âm phải le lưỡi, rất hoài niệm điểm tâm nào đó Bác đại nhân đặc chế cho ba con tiểu la lỵ.
“Kem, kem, kem. . .” Mặc mặc niệm mấy trăm lần, chờ Nhạc Ngũ Âm thấy nhạc phường ngay phía trước, đã không nhịn được khẩu thiệt sinh tân, không đợi tân lợi kiếm dừng hẳn ngoài cửa, hứng thú dồn dạt dào vọt vào ——
“Ta đã về rồi, Ngọc Địch nhi, ngày hôm nay các ngươi có dự bị. . . Ách?”
Còn chưa nói hết nữa, chờ nàng hăng hái dạt dào đẩy cửa ra, thấy tình cảnh trong viện của nhạc phường, đột nhiên mắt choáng váng.
Trong viện không tính lớn, lúc này dĩ nhiên đầy ấp người, Tử Viết Lý Phong Trần Mặc Vô Ưu bọn họ ở không kỳ quái, nhưng kỳ quái là, vẫn còn có mười mấy tu chân giả hồng bào xa lạ.
Lúc này, mười mấy hồng bào tu chân giả đang hết sức chăm chú, vây Bác vào giữa, dường như chúng tinh củng nguyệt, thường thường còn liên tục gật đầu, rất nhanh ghi lại trên tuyên chỉ mang theo bên người.
“Đây là đang làm gì?” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt nháy nháy mắt.
“Ngũ Âm, ngươi đã trở về a.” Tử Viết cười tủm tỉm chào hỏi, bên cạnh Tống Uyển Ước rất tri kỷ đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-linh-ky/242768/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.