“Anh tư, tìm em có chuyện gì?”
Dùng chân đá văng cửa, Bạch Ngọc Đường sau khi thành công thu hút đường nhìn của Tương Bình thì lười biếng ngồi vào sofa.
“Tên tiểu tử nhà chú, không có việc thì tôi không tìm chú được hả? Chú giờ bị Triển gia thu mua rồi sao, trong lòng có còn mấy ông anh này không đó.”
Bạch Ngọc Đường nhếch nhếch khóe miệng, chờ Tương Bình nói cho hết.
“Nói gì thì nói, chú không dự định giúp mấy ông anh này sao, để cái danh Ngũ gia của chú thành chính thức luôn.”
Tuy Bạch Ngọc Đường luôn tự xưng Ngũ gia với người ngoài, nhưng khái niệm Ngũ gia của hắn khác với Tứ gia của Tương Bình, Tam gia của Từ Khánh, Nhị gia của Hàn Chương, Đại gia của Lô Phương, tuy bọn họ là huynh đệ tốt đã qua kết bái, nhưng người quản lý chân chính của Thanh Long Bang là bốn ông anh của hắn, Bạch Ngọc Đường từ đầu đến cuối đều không tham dự vào việc quản lý bang phái. Lúc đầu là tự do không ràng buộc, sau vì chuyện của Bội Bội mà rời khỏi bang phái. Dù vậy, hắn cũng biết, bốn ông anh luôn giữ lại vị trí cũ chờ hắn quay lại đảm nhiệm. Nói cách khác, họ căn bản không tin Triển gia gia nghiệp lớn như thế, sẽ thật lòng kết thân cùng kẻ xuất thân từ băng nhóm như Bạch Ngọc Đường.
Nói cho cùng, họ không muốn cậu em năm của mình phải chịu ủy khuất.
Bạch Ngọc Đường lắc lắc đầu, “Nếu có chuyện khó giải quyết cứ tìm Bạch Ngọc Đường em, em không nói hai lời. Nhưng chỉ với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-mieu-toai-hon/2522810/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.