Một tòa sơn trang tương đối nhỏ, diện tích tầm 5 km 2 mặc dù là trời đả tối nhưng bên trong vẫn vang lên âm thanh người, mặc cho đem mưa rơi tí tách lẫn gió lạnh đèn đuốc vẫn thắp sáng cả sơn trang, các gian phòng đều thấy được mơ hồ bóng hình người qua lại.
Xưởng Mỷ Nghệ là cái tên mà công tử Thiên An đặt cho, nơi này tập trung tất cả các thợ khéo tay nhất Đại Việt tu tập. Bậc thầy về chế tạo thủ công, ban đầu đều là các thợ giỏi của Hỏa Vũ sơn trang chủ yếu trong việc chạm trổ điêu khắc. Nhưng về sau lại quy tụ rất nhiều thợ thủ công trên Bách Việt được công tử Thiên An mời chào.
Không chỉ là nơi tụ tập các thợ giỏi, là những người trực tiếp chế tạo ra những mặt hàng đem lại lợi nhuận kếch xù cho Thiên Hạ Vô Song thành. Mà còn là nơi đào tạo các học viên muốn theo học nghề.
Bên trong một gian phòng gần năm mươi con người đang tụ tập ngồi vây quanh lấy một lảo già tuổi tầm ngủ tuần, Lục Hâm một trong những đại sư có tiếng trong Xưởng Mỷ Nghệ. Ánh mắt ai cũng đều nhìn chẳm chằm vào ông không rời.
Lục Hâm một tay thì đang xoay tròn thanh đồng chiếc đĩa bên dưới, một tay khác thì đang khéo léo chạm nhẹ một khối sền sền đất theo thời gian nó nhanh chóng thành hình tạo thành một chiếc bình nhỏ. Xung quanh y là các tủ gổ đựng lấy vô số những chiếc bình lò bát dĩa có hoa văn bắt mắt tinh xảo.
Làm đồ gốm chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nguyen-chi-mon/1206857/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.