23.
Thích…….
Edit.
An Braginski
Beta.
Nhung Nguyên
( 20 / 10 vủi vẻ nhé!)
Nhìn trái cây rơi đầy dưới tàng cây, Vô Tình nghĩ cũng được rồi, liền trực tiếp từ trên cây nhảy xuống.
Đối với biểu tình của tiểu hài tử nào đó rất thương cảm mà tỏ vẻ làm như không thấy, thản nhiên hỏi: “Được rồi chứ?”
Thấy không có trái cây rơi xuống nữa, Kiệt Ni hưng phấn chạy đến bên người Vô Tình, nhìn quả mọng đầy đất con mắt lòe lòe phát sáng: “Được rồi, được rồi.” Hắn chưa từng kiếm được nhiều trái cây như vậy!
Trong khi hài tử dễ thỏa mãn nào đó vẻ mặt vui sướng nhặt trái cây, Vô Tình vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm mấy con sâu trên mặt đất đang muốn liều mạng bò về lại trên cây.
Sâu ở đây ghê gớm thật, nhớ kỹ trước đây lúc huấn luyện cầu sinh (khả năng sống sót) thì, tìm không được thực vật, sâu cũng là bữa ăn không tệ ni.
Chỉ cần dùng chút lửa nướng, ăn hơi giống vị thịt.
Ngồi xổm xuống, Vô Tình vươn ngón tay, hiếu kỳ chọc chọc thân thể mềm nhũn của con sâu.
Con sâu bị chọc cuộn người lại thành hình tròn, bắt đầu giả chết.
Vô Tình thú vị mà nhìn chằm chằm viên thịt nhỏ đang muốn nỗ lực giảm thiểu cảm giác tồn tại của chính mình: nhược nhục cường thực sao (mạnh ăn yếu)? Kỳ thực cho dù là nhược, cũng nỗ lực để mà sinh tồn không phải sao? Ngày hôm nay bỏ qua cho ngươi.
Búng viên thịt nhỏ một cái, Vô Tình đứng lên chỉnh lý y phục.
“Trở về đi.” Nhìn trời, thấy cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nhan-chi-co-sat-thu-xuyen-viet/1152312/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.