Long Trạch hôn cô, giống như muốn giải phóng những bất mãn vừa qua, không còn sự nhẹ nhàng như mọi khi lúc này Long Trạch ra sức tàn phá cánh môi của Tiết Đồng, không ngừng áp bức cô hé miệng để lưỡi hắn thuận lợi tiến vào, cảm giác này giống như cô trở thành kẻ địch của hắn trên chiến trường, không chút lưu tình mà chỉ có sự chiếm đoạt cường ngạnh.
Long Trạch siết chặt thắt vòng eo cô như muốn bẻ gẫy nó, nụ hôn dần trở nên thô bạo, Long Trạch mút mạnh chiếc lưỡi ngọt ngào của cô thậm chí không nhịn được mà cắn nhẹ nó. Hắn đem cô đặt dưới thân mình, đầu gối đè chặt đôi chân thon dài của Tiết Đồng, gắt gao giam cầm trong lồng ngực mình không để cô có cơ hội phản kháng.
Cô là của hắn, là Tiết Đồng của hắn. Long Trạch thích loại cảm giác này, đem có đặt dưới thân mình, muốn gì đoạt lấy, hắn coi cô như vật báu trong tay, luôn cẩn thận bảo vệ cô, thậm chí hắn có thể tàn nhẫn bẻ gãy cánh của cô, để cô không có cơ hội rời xa hắn.
Nghe được tiếng rên rỉ của Tiết Đồng, Long Trạch liền dùng môi mình nuốt trọn âm thanh kiều diễm ấy lại, hắn thích âm thanh kích tình này, hắn cảm nhận được cơ thể mình đang biến đổi, cảm thấy hạ thân thấy nhức nhối nóng rực. Mặc kệ có cơ thể đang khó chịu đến đâu, Long Trạch vẫn tiếp tục ngấu nghiến cánh môi của Tiết Đồng, trước sự tàn phá bừa bãi của Long Trạch mà môi Tiết Đồng rớm máu tựa cánh mai hồng xinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nhan-chi-long-trach/1506461/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.