“Người nọ nói ra trấn cứ hướng phía nam đi ba ngày ba đêm là có thể tới một nơi gọi là Vĩnh trấn.”
“Chúng ta đang đi về phía nam sao?” Phong Tình ngẩng đầu nhìn trời.
“Ân... Chắc vậy...” Vạn phần không chắc chắn.
“Chúng ta đang đi hướng đông!”
“Hả? Thật không? Ngươi thế nào biết được?”
“Bây giờ là buổi sáng, chúng ta đi hướng mặt trời ngay mặt.”
“Vậy thì sao?” An Nhiên vẻ mặt mông lung, Phong Tình trừng mắt.
“Mặt trời mọc ở phía đông lặn ở phía tây, chút kiến thức cơ bản ấy ngươi cũng không biết sao? Uổng cho ngươi còn nói mình là học sinh ưu tú.”
“OH!” An Nhiên lúc này mới hiểu, nói thầm.” Cái này là kiến thức cơ bản sao?”
“Giáo sư không dạy ngươi sao?”
“Hẳn là không có dạy.”
“Hẳn là?”
“Giáo sư của ta toàn dạy thế nào mạo hiểm, thế nào càng cường đại hơn.” An Nhiên kỳ quái nhìn chăm chăm Phong Tình.” Giáo sư không phải đều dạy những thứ đó sao?”
“Ách....” Hồi tưởng một chút, hình như ở trường học là không học gì khác ngoài pháp thuật! “Đó.... Đó.”
‘Mặt trời mọc ở phía đông lặn ở phía tây’ cũng không đứng vững, hắn lại tự nhiên đem kiến thức thế kỷ 21 áp đặt lên thế giới này...
“Nếu chúng ta đang đi hướng đông, ta thấy... Trên bắc dưới nam trái tây phải đông....” Thấy Phong Tình bỗng nhiên cúi đầu trầm tư không trả lời mình, An Nhiên cũng không quấy rầy hắn, nhìn mặt trời lại nhìn trái nhìn phải một phen, rất ngớ ngẩn tính toán phương hướng.” Vậy phía nam hẳn là ở...”
“Ta không chắc chắn chúng ta có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-no/47151/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.