Gột rửa xong, nam tử lặn vào trong động, cũng gọi một tiếng.
“Tắm hảo, không cần ngâm.”
Thu hồi tinh thần lực, Phong Tình không cam lòng liếc cái chăn trên mặt đất, mặc niệm 'Ericter trở về sẽ giặt ngươi thôi !', rồi theo vào động.
“Có đồ ăn không, bụng ta rất đói!”
Nam tử oa trong ngực băng quái coi như chăn giường hướng Phong Tình ồn ào.
“Không!” Phong Tình tức giận trả lời. “Có cũng không cho ngươi!”
Rõ là mặt dày siêu cấp, chiếm động của hắn, làm dơ chăn của hắn, sai khiến làm này làm nọ, còn đòi hắn đồ ăn.
“Ngươi sao lại là kẻ không biết thương hương tiếc ngọc như thế!” Nam tử oán giận.
“Ngươi cũng không phải nữ nhân.” Một đại nam nhân.
“Không phải nữ thì sao, chẳng lẽ chỉ có nữ nhân mới có thể khiến người ta thương tiếc.” Nam tử nói, cư nhiên xốc chăn lên đứng dậy, trần trụi dựa vào trên người Phong Tình. “Chẳng lẽ ta không xứng để người ta yêu mến?”
Đôi mắt hoa đào thật to chớp chớp, mị nhãn long lanh lúc này cư nhiên có chút cảm giác ngây thơ.
“Ngươi, ngươi đừng tới gần ta.” Phong Tình đẩy y ra, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. “Y phục cũng không mặc liền dựa vào ta như thế, ngươi không biết xấu hổ.”
“Còn rất ngây thơ, cư nhiên đỏ mặt.”
Nam tử áp bả vai Phong Tình không thể động, còn cười đùa lấy ngón tay nâng cằm Phong Tình.
“Tiểu ngốc tử, vừa mới thấy ta giao phối cùng ma thú, ngươi không có gì muốn hỏi sao?”
Giao... Giao phối... Khục khục...
“Không, không có gì hỏi.” Phong Tình lắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-no/47166/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.