Vân Thiên Vũ nhìn Phượng Vô Nhai, Phượng Vô Nhai nhướn mày nhìn nàng, trên khuôn mặt vẫn lo lắng như cũ, nhưng trái lại quan tâm hỏi: "Muội muốn ta làm gì?"
"Ta ở Tu Linh tháp tu luyện linh lực, linh lực tăng lên quá nhanh, lúc này linh lực có chút không ổn định, huynh lo lắng ngày mai ta đánh không lại Hồng Thù, không bằng giúp ta ngưng thực linh lực trong cơ thể, như vậy ngày mai nói không chừng ta có thể chiến thắng Hồng Thù."
Vân Thiên Vũ dứt lời, Phượng Vô Nhai lập tức đồng ý, sau đó đưa tay ra kéo Vân Thiên Vũ đi.
"Đi, ta đưa muội đến một chỗ."
Đám người lách mình đi thẳng đến một ngọn núi phía xa.
Phía sau Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ có mấy người vẫn luôn chú ý đến bọn họ.
Mắt thấy mấy người bọn họ người đi đến cánh rừng ở phía xa, người phía sau lách mình đi theo.
Ở phía trước hai người Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ dường như không biết chuyện này, mang người lên cánh rừng.
Nhưng lên đến cánh rừng, chỉ đi vài bước, mọi người liền dừng bước, Phượng Vô Nhai hướng tới phía sau kêu lên: "Viêm Thiên, ra ngoài đi, ta biết các ngươi vẫn luôn đi theo ta."
Phượng Vô Nhai dứt lời, phía sau có vài người đi ra, dẫn đầu chính là Tiêu Cửu Uyên một thân cẩm y tím nhạt.
Tiêu Cửu Uyên cả người toát ra khí lạnh, sắc mặt u ám nhìn Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ.
Sau đó hắn sải bước đi tới, đi thẳng tới trước mặt Vân Thiên Vũ, tức giận nói: "Lúc trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994125/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.