Mộ Lãnh Khê không để ý tới người khác, bà ta chỉ nhìn Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ cầu khẩn.
"Bỏ qua cho ta đi, bỏ qua cho ta đi, ta không dám nữa, ta không dám nữa đâu."
Tiếng cầu xin tha mạng của Mộ Lãnh Khê vừa dứt thì trên đệ nhất phong đột nhiên có người kêu to: "Người đâu, ở đây có kẻ giết người."
"Người đâu mau tới đây."
Lúc trước Diệp Thu Loan hạ lệnh cho cao thủ của năm ngọn núi đến lục soát đỉnh núi.
Những cao thủ này đã lên núi, vừa nghe thấy tiếng kêu từ đệ nhất phong liền chạy thẳng tới.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ nghe thấy động tĩnh, mặt liền biến sắc, sau đó nhanh chóng phân phó mọi người: "Tất cả rút lui ra bên ngoài."
Mọi người nhanh chóng rút lui ra bên ngoài đệ nhất phong.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ yểm hậu đi sau cùng, bảo vệ những người đi phía trước.
Mộ Lãnh Khê bị trói trên cây cột phía sau đệ nhất phong không nhịn được thở phào một hơi, bà ta vui mừng vì chính mình không có việc gì.
Nhưng ý nghĩ của bà ta vừa dứt, Tiêu Cửu Uyên rời đi trước mặt đột nhiên hất trường thương một cái, trường thương màu đen bắn tới nhanh như sao băng, thẳng tắp đâm vào ngực Mộ Lãnh Khê.
Trong nháy mắt xuyên thấu từ trước ra sau ngực.
Niềm vui thoát chết của Mộ Lãnh Khê còn chưa dứt đã bị giết.
Bà ta cúi đầu nhìn ngực mình, từ từ vô lực rũ đầu xuống.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ còn chưa dẫn người rút lui khỏi đệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994478/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.