Người này vừa dứt lời, Tiêu Cửu Uyên kiêu ngạo cười lạnh, trầm giọng nói: “Bổn vương sẽ bắt bà ta.”
Tiêu Cửu Uyên ngũ quan tuấn mỹ, khí phách hơn người.
Hắn như vậy rất thu hút, những nữ tử ở đây nhìn thấy hắn theo bản năng đều không dám nhìn thẳng.
Không ít người khi nhìn thấy hắn tim đập như có con nai nhảy loạn trong đó vậy, nhìn cùng không dám nhìn hắn.
Nhưng muốn cũng chỉ là muốn, không ai dám tiếp cận một nam nhân suất sắc như vậy.
Nghe nói đại tiểu thư của bọn họ tơ tưởng hắn còn không được đáp lại.
Bọn họ có tư cách gì chứ.
Vân Thiên Vũ nghe Tiêu Cửu Uyên nói xong không phản đối mà trái lại gật gật đầu: “Được, vậy thì phong chủ nhất phong Mộ Lãnh Khê giao cho Ly thân vương.”
“Chúng ta chia ra mỗi nhóm mười người, tự tổ chức, đợi cho Ly thân vương bắt được phong chủ nhất phong, các ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất xông lên núi.”
“Nhớ kỹ, đừng sợ người của nhất phong, tuy rằng bình thường họ rất lợi hại, nhưng trước măt họ đang chim sợ cành cong, người phải sợ là bọn họ chứ không phải các ngươi.”
“Nhớ kỹ chưa.”
“Nhớ kỹ rồi.”
Vân Thiên Vũ sắp xếp xong những việc này, quay đầu nhìn Mộc Thanh Nhiêu: “Mộc phong chủ, ta nghe nói phong chủ tứ phong có quan hệ rất tốt với ngươi.”
Mộc Thanh Nhiêu gật đầu: “Đúng vậy, người của tứ phong cũng không phải là người đáng hận. Cũng đều là bất đắc dĩ cả.”
“Được, bây giờ ta chongười của tử phong một cơ hội, ngươi đi nói với phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994481/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.