Phượng Vô Nhai cười mị hoặc, nụ cười ma mị xinh đẹp.
Nhìn thấy dáng vẻ yêu nghiệt của y, Vân Thiên Vũ không quên dặn dò y: "Lúc ngươi ở trong phủ An thân vương, trừ những lúc cần thiết ra bằng không không được phép tùy tiện ra ngoài đi lung tung."
"Ta nhớ rồi."
Hiện tại tâm trạng Phượng Vô Nhai rất tốt, cho dù Vân Thiên Vũ có nói gì y cũng đồng ý.
Trong đầu y chỉ có một câu nói. Ở gần quan được hưởng lộc, gần quan được hưởng lộc.
Cuối cùng y cũng tiến được thêm một bước, quá tốt rồi.
Một đám người đi thẳng về phía sân viện nơi Vân Thiên Vũ ở, dọc đường Vân Thiên Vũ và Diệp Gia nói: "Lát nữa muội sẽ kê một số đơn thuốc, tỉ đi mua cho muội một ít thuốc tới đây, muội phải luyện đan."
Diệp Gia gật đầu, có điều không quên nhắc nhở Vân Thiên Vũ.
"Vũ Mao, trong tiệm thuốc e là không có đủ những dược liệu luyện đơn này, bình thường tiệm thuốc chỉ bán những dược liệu thông thường, dược liệu luyện đan rất ít."
Hai người đang nói chuyện thì Phượng Vô Nhai ở bên cạnh nói: "Vũ Mao, muội muốn mua dược liệu gì cứ nói ta sẽ đi mua giúp muội."
Vân Thiên Vũ ngoảnh đầu nhìn Phượng Vô Nhai, không hề phản đối.
"Được, vậy ngươi đi theo ta, ta viết cho ngươi một đơn thuốc, ngươi đi mua giúp ta."
Phượng Vô Nhai lập tức đồng ý, Vân Thiên Vũ dặn dò Diệp Gia đi chuẩn bị cho Phượng Vô Nhai một gian phòng.
Diệp Gia gật đầu đi ra ngoài, nàng nhìn Phượng Vô Nhai, nhìn thấy Phượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994642/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.