Lâm Tâm Mộc cười nói: “Vân nha đầu, con đừng có coi thường súng đồng của sư phụ con, khẩu súng đó rất của ông ấy là vũ khí đệ nhất thiên hạ, rất lợi hại, cái này phải đợi tới khi tu vi linh lực của con đủ mạnh thì mới có thể sử dụng được như ý muốn, sau này có thể là vũ khí phòng thân rất lợi hại.”
Vân Thiên Vũ không kiềm chế được kinh ngạc, nhất là khi nghe sư mẫu nói về binh khí đệ nhất, là ý gì?
“Sư mẫu, cái gì gọi là binh khí đệ nhất.”
Vân Thiên Vũ hỏi xong, Lâm Tâm Mộc giải thích: “Binh khí chia làm binh khí phàm giới, binh khí địa giới, binh khí thiên giới còn có binh khí thánh giới, con không biết sao?”
Lâm Tâm Mộc đã ngủ say hơn hai mươi năm, có rất nhiều chuyện hiện nay không còn hiểu rõ.
Quân Hạo Thiên tiếp lời của bà ta, nói với Vân Thiên Vũ: “Binh khí con nhìn thấy đều là binh khí của phàm giới.”
“À…”
Vân Thiên Vũ kinh ngạc, không ngờ bản thân mình lại có thể nhìn thấy được binh khí, vậy binh khí lợi hại nhất thì lợi hại biết bao.
Vân Thiên Vũ sợ hãi thán phục, Quân Hạo Thiên lấy ở trong túi ra một một quyển bí quyết luyện khí công đặt vào tay Vân Thiên Vũ và nói: “Vân nha đầu, đây là hai quyển bí quyết luyện khí công, thời gian tới đây, con đừng luyện linh lực nữa, hãy luyện thêm khí công đi.”
Vân Thiên Vũ ngại ngùng nhận lấy, nàng vừa nhận được hai binh khí vô cùng lợi hại, nếu lại muốn thêm khí công,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994854/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.