Bệnh nhân đầu tiên lên núi hái thuốc đã đụng phải dã thú, đánh nhau tay đôi, cuối cùng hai bên đều bị thương. Lúc đang lẩn trốn xuống núi, hắn ta bị nhiễm cây cỏ độc cho nên vết thương bị thối rữa, thậm chí còn có người có hiệu tượng bị sốt.
Người này đau khổ nói không nên lời, sau khi được Vân Thiên Vũ khám và chữa bệnh, cuối cùng cũng bớt đau, cơn sốt cũng dứt, vết thương thối rửa cũng được bôi thuốc băng bó.
Sau khi người này trải qua một ngày một đêm đau khổ, rốt cục cũng có thể ngủ yên một giấc.
Người thứ hai tự bị nổi mẩn, là bệnh phát ban. Đây là loại bệnh lây lan rất mạnh, diện rộng sinh ra mụn nước, trong mụn nước còn có mủ, vừa thối lại vừa ghê. May mắn người của Thiên Mộc sơn trang phát hiện ra hắn ta, sớm cách ly hắn ta, không để lây bệnh cho người khác.
Bệnh này còn có thể phá hủy hệ miễn dịch của cơ thể, may mắn đây chỉ là giai đoạn đầu, nếu là giai đoạn cuối thì không cách nào xoay chuyển tình thế nữa rồi.
Vân Thiên Vũ muốn nhanh chóng châm cứu sau đó khám và chữa bệnh.
May mắn dược liệu thời đại này rất thần kỳ, có rất nhiều dược liệu quý hiếm có thể trị được phát ban sói, nếu là thế giới trước kia, bệnh này vẫn còn tương đối phiền.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa bảo Diệp Gia bắt đầu chuẩn bị dược liệu, sau đó cho người bị nhiễm phát ban sói tiến hành pha thuốc tắm, tiến hành trừ độc toàn thân, lại phối thuốc và y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994865/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.