Editor: LaOngDao142
Tiêu Cửu Uyên chỉ cần nghĩ đến nữ nhân này chẳng những đánh hắn, còn hung hăng đá hắn xuống xe ngựa, trong lòng liền nổi giận, không thu thập nữ nhân này, hắn không nuốt trôi khẩu khí này.
Nếu không phải nữ nhân này đã cứu hắn, hắn sớm một chưởng đánh nàng nát như tương, còn có nàng nói chuyện đường sống.
Tiêu Cửu Uyên ngước mắt, mâu quang âm trầm nhìn Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ nhìn Tiêu Cửu Uyên, trong lòng âm thầm may mắn, thật may trong Phượng Linh Giới dụng cụ dịch dung đều là đầy đủ, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, cho nên giọng nói hiện tại của nàng cùng bình thường không giống nhau.
Nhưng vì để tránh cho Tiêu Cửu Uyên phát hiện nàng, Vân Thiên Vũ ánh mắt trở nên mê ly, không giống trước kia trong trẻo lạnh lùng.
Chẳng qua trước làm sao có thể từ trong tay hắn thoát thân.
Nếu không có mưu kế, chỉ sợ nàng nếu muốn thuận lợi rời đi rất khó.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ, kiều mỵ mở miệng nói: "Vương gia thật là quá lạnh khốc vô tình, tuyệt không hiểu được thương hương tiếc ngọc."
Nàng nói xong mong rằng Tiêu Cửu Uyên nhẹ nhàng nháy mắt, dáng vẻ không nói ra được quyến rũ.
"Xuất chúng Vương gia dáng dấp như thế, lại lãnh khốc bá đạo, không phải là Đông Ly quốc Ly thân vương gia đi."
Đối diện, Tiêu Cửu Uyên mâu quang càng phát u ám, lạnh lẽo vô cùng nhìn Vân Thiên Vũ, không nói một lời, hắn cũng muốn nhìn một chút nữ nhân này giở trò bịp bợm gì.
Vân Thiên Vũ lại nói tiếp: "Nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994977/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.