Editor: LaOngDao142
Vân Thiên Vũ nghe được nàng nói có chết hay không, lườm nàng một cái.
"Đừng nói chết sống nữa, tốt rồi, ngươi đã không lấy chồng sau này cũng không gả, bất quá ta sắp xếp cho ngươi một chuyện khác, đi theo Tiểu Linh Đang tập võ, ít nhất có thể tự vệ một chút."
"Được, tiểu thư nói như thế nào thì như thế đó, chỉ cần không đuổi đi ta."
"Ta không có đuổi đi ngươi." Vân Thiên Vũ trừng nàng một cái, Họa Mi nở nụ cười, trong phòng Diệp Gia đi tới, đưa tay kéo Họa Mi, vỗ nói: "Tốt lắm, đừng khóc, mắt hồng giống như mắt thỏ rồi."
Điêu Gia và Tiểu Anh lập tức phối hợp với Diệp Gia dùng sức gật đầu, không khí trong phòng ôn hòa.
Ngay lúc này, ngoài phòng có tiếng bước chân vang lên, Tiểu Linh Đang thật nhanh đi tới, vừa đi vào, vừa nóng lòng nói.
"Vân tỷ tỷ, Hậu gia đã tới, hắn muốn gặp ngươi, ta để cho hắn ở bên ngoài chờ."
Trong phòng, Vân Thiên Vũ không nói ra được kinh ngạc, Vân Lôi tới đây làm cái gì?
Vân Thiên Vũ rất nhanh nghĩ đến chuyện Vân Thiên Nguyệt thảm, chẳng lẽ Vân Lôi cho rằng là nàng hại chết Vân Thiên Nguyệt hay sao.
Vân Thiên Vũ cười lạnh nói với Tiểu Linh Đang: "Đi, mời hắn tới phòng khách, ta cũng muốn nhìn một chút hắn tới đây đến tột cùng có chuyện gì."
Tiểu Linh Đang lên tiếng trả lời đi ra ngoài, trong phòng, Họa Mi lập tức chải tóc cho Vân Thiên Vũ, rất nhanh đã chải xong, tiếp tục sửa sang lại một chút, sau đó cả đoàn người mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/995025/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.