“Giống cái thì phải nên biết nghe lời! Nếu không ắt hẳn sẽ nhận lấy trừng phạt!”
Buông ra một bên bầu vú bị chính mình không ngừng xoa bóp mà trở nên đỏ ửng dị thường, Thunder thần sắc không hài lòng đưa tầm mặt quan sát khắp toàn thân thể của tiểu giống cái, khi nhìn đến địa phương bị bản thân mình tàn phá đến không chịu nỗi,trong lòng bất giác xuất hiện một tia cảm xúc khác thường, loại cảm giác xa lạ này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Grừừừ!!!”
Thunder không kiên nhẫn gầm nhẹ cắn mạnh lên bầu vú bị hắn bóp đến sưng đỏ của Thiên Dạ.
“Ô ô...”
Đau đớn kịch liệt pha lẫn cùng khuất nhục khiến Thiên Dạ không thể khống chế được bản thân thấp giọng nỉ non thống khổ, nhớ đến tình cảnh bi thảm mà nàng đã trải qua trong một tháng gần đây thì nội tâm lại càng cảm thấy khổ sở ủy khuất vạn phần, nước mắt tựa như châu ngọc đua nhau chảy xuống từ nơi khoé mắt, tương lai như bị mây đen bao phủ.
Động tác của Thunder khẽ dừng lại trong giây lát, đôi đồng tử sắc bén màu vàng ánh trăng chăm chú nhìn Thiên Dạ, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn bực khó chịu, một cỗ phẫn nộ khó hiểu đột nhiên trào dâng tại nơi lồng ngực của hắn, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo thâm trầm, môi mỏng mím chặt, toàn bộ khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên nồng đậm sự táo bạo.
“Không cho phép khóc!”
Thiên Dạ bị Thunder bất thình lình rống to dọa cho giật nảy cả người, đôi mắt to mọng nước kinh ngạc nhìn đến khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phu-cuong-cuong-thuong/57702/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.