Bát Luyện Băng Cực có bát luyện nhưng trong tay Hàn Đức chỉ là tàn quyển gồm Luyện Thể, Luyện Hồn cũng đã đủ hắn khôi phục rồi.
Luyện thể chia ra làm luyện bì,luyện gân, luyện cốt bây giờ Hàn Đức cũng chưa dám ngạnh kháng pháp khí.
“xem ra, chỉ còn cách này..!!~~”.
Hàn Đức nghĩ đến không khỏi mặt đen lại, nhưng sẽ giúp hắn vào luyện bì cảnh nhanh chóng.
Bên ngoài trời tối đen như mực, hắn mặc vội cái vải cũ rồi nhanh chóng lẻn ra ngoài, một mạch đi đến Tuyệt Lôi Lĩnh cẩn thận không để ai phát hiện, mắt nhìn từ trên vách đá xuống Tuyệt Vọng Lâm có nhiều hồi ức cũng như làm hắn kiên định hơn, Tuyệt Lôi Lĩnh nằm ở phía bắc Uông Ninh Thành cách mười dặm đường ba mặt còn lại giáp Đẩu Lôi Thành cùng Hỏa Xương Thành, ba đại thế lực thường năm năm tổ chức một lần tỷ thí tranh đoạt danh ngạch lấy được Bình Lôi Đan tiến vào Huyền Lôi Cảnh tư cách, trong đây Lôi thú vô số, nguy cơ gặp Địa Lôi Cảnh Lôi thú cũng không lớn trừ khi ngươi vận khí quá kém.
Hàn Đức chậm rãi đi, nhìn xung quanh hàng cây đại mộc cao lớn lạnh lẽo âm u hắn cũng không sợ hãi, từng từng bước tiến sâu vào trong Tuyệt Vọng Lâm, đi được một lúc bỗng nhiên xuất hiện ảnh tử luôn bám theo hắn để Hàn Đức hơi nhíu mày.
Hàn Đức chầm chậm lại cước bộ lặng lẽ quan sát phương vị ảnh tử, phán đoán chính xác đường công kích, ảnh tử cảm nhận được Hàn Đức phát giác nhanh hơn bình thường dã thú tốc độ lao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-sinh-ho-han/81480/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.