Tiểu Mộc Mộc lắc đầu, bé cũng không muốn dùng những thứ này, nhưng bé thật sự muốn làm một việc gì đó, cả ngày ăn uống không phải trả tiền , chung quy không phải chuyện hay.
"Vậy, chúng ta liền đi vào xem." Vương Vũ Thần thấy bé chậm chạp không chịu rời đi, thái độ không biết là ý gì, liền tự mình quyết định cho Tiểu Mộc Mộc một chủ ý, mà lúc này bọn họ đã vào trong thành, những người kia dù có kiêu ngạo như thế nào, cũng không dám ở trước mặt nhiều người như vậy làm gì.
"Được!" Bé con nhu thuận gật đầu.
Đi vào bên trong không gian rộng rãi sáng ngời, nơi nơi đều lóe sáng, ánh sáng của ma hạch, cực kỳ chói mắt, có viên đã được mài tốt, chế tác thành vũ khí, bài trí rực rỡ muôn màu, giống như binh khí thượng cổ, đều tự tản ra sự độc đáo sáng chói, ngay cả Tiểu Mộc Mộc không có ý chí đấu tranh nhìn đến những thứ này, trong lòng cũng không khỏi nhảy lên một cỗ ý niệm muốn mua.
Sắp xếp hàng loạt, bên cạnh đều có người Miya canh chừng, những người Miya này đều mặc một loại y phục màu trắng giống nhau, bên dưới là quần sóoc ngắn, đi một đôi giày cổ cao giống như giày kỵ sĩ, rất đẹp mắt, bởi vì người Miya vốn đều là người thanh tú tuấn mỹ, mà những người hướng dẫn này đều được tuyển chọn, không một người nào không phải người tuổi trẻ mỹ mạo, chân dài mông vểnh, thực đẹp mắt, có điều nơi này cũng thực nghiêm khắc, chỉ có thể nhìn mà không được sờ, cứ cách vài bước lại có một thú nhân cầm vũ khí qua lại kiểm tra.
Bên ngoài nhìn vào cửa hàng không lớn lắm, mà bên trong lại rất sâu, còn phân biệt ba tầng, chỉ có thể xem tầng thứ nhất, hai tiểu gia hỏa hai mắt đều sáng ngời, sau đó nhìn sang quầy bên kia, còn có một tổ người chuyên môn mài cùng khắc ma hạch, tiến hành gia công chế tác, dù sao, ma hạch lấy trực tiếp ra từ đầu ma thú còn xen lẫn tạp chất, qua quá trình gia công tinh luyện sẽ loại bỏ những tạp chất này.
Tiểu Mộc Mộc nhìn thoáng qua, ánh mắt liền thắng, Vương Vũ Thần nhìn theo tầm mắt của Tiểu Mộc Mộc, liền nhìn thấy một người, cầm một khối ma hạch đã mài tốt, tinh luyện tốt, dùng bút đao điêu khắc, đây là một khâu rất trọng yếu, khắc ra hoa văn đặc thu, như vậy, khi sử dụng có thể phát huy ra khả năng năng lượng của ma hạch lớn nhất.
Ma hạch cực kỳ cứng rắn, hơn nữa bên ngoài rất bóng loáng, người sử dụng nhất định phải có lực tay rất mạnh, cân bằng, không thể có một chút sai lầm, mà người kia vừa khéo là một người Miya, tuổi tác thoạt nhìn có chút lớn, tay ôm lấy, lộ ra một cánh tay có chút cường tráng, xương ngón tay thoạt nhìn phi thường dài nhỏ hữu lực, tay nắm bút đao hạ xuống cực kỳ nhanh, vô số vụn nhỏ vẩy ra, khối ma hạch hồng nhạt kia bắt đầu có hoa văn lộ ra.
"Đang nhìn gì thế?" Vương Vũ Thần không biết là có cái gì đẹp.
Tiểu Mộc Mộc chỉ chỉ cái người Miya kia, sau đó cúi đầu đầu, thực nghiêm túc gật gật đầu, giống như làm ra quyết tâm thật lớn: "Em muốn học cái này!"
"Hả?"
Không chỉ có Vương Vũ Thần cảm thấy kinh ngạc, ngay cả người Miya đang điêu khắc kia cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Tiểu Mộc Mộc, không khỏi cười cười, không có chế giễu, thực bình thường cười.
"Này này, Tiểu Mộc Mộc không phải nhóc nói đùa chứ, Lôi Nặc sẽ không đồng ý, nhóc cứ ngốc ở nhà là được rồi, muốn học cái này làm gì." Đến nơi đây lăn lộn đã hai năm, mỗ nhị hóa cho rằng, người Miya nơi này bình thường cũng không ra ngoài, ngốc ở nhà nuôi con là được rồi, xuất đầu lộ diện ra ngoài, quả thật không phù hợp với thực tế, vừa mới bắt đầu, nhị hóa cũng không để ý, đáng tiếc là bên ngoài có rất ít người Miya phù hợp có thể đảm nhiệm.
".....Không có,anh Tiểu Vũ anh nghĩ quá rồi, em chỉ muốn học thôi." Tiểu Mộc Mộc nghiêm túc khẳng định, thực thành khẩn nói.
Nhị hóa cực kỳ không đồng ý.
"Từ bỏ, Mộc Mộc, cái này đều là thú nhân mới học, nếu nhóc thực sự học, cẩn thận cánh tay sẽ to ra, hoặc cũng chỉ có người lớn tuổi mới học, hơn nữa thực khổ, Mộc Mộc, nhóc cần phải hiểu rõ, nếu nhóc thật sự làm việc này, Lôi Nặc có ngày sẽ không thích." Nhị hóa cười hì hì uy hiếp.
Kỳ thật, y lúc trước cũng tiếp xúc một thời gian, nhưng việc này cần lực lớn cánh tay, lao động là thuần túy thủ công, cực kỳ hao tốn khí lực, hơn nữa người Miya trẻ tuổi sẽ không học cái này, một bên là sợ thân thể dị dạng, bên khác là thú nhân cực kỳ cưng chiều người Miya, đương nhiên sẽ không để cho người Miya làm việc này.
"A, Lôi Nặc không thích?"
Bé con có chút sợ hãi.
"Lôi Nặc làm sao không thích chứ, em, em cũng có thể kiếm tiền." Tiểu Mộc Mộc nhỏ giọng giải thích, kỳ thực bé vẫn rất muốn tự lực vào bản thân, không ỷ lại vào Lôi Nặc.
"À à, người sẽ bị đen đi, rất xấu, Lôi Nặc làm sao có thể thích, hơn nữa việc này cũng cần lực lớn, nhóc nhàn rỗi không có việc gì, làm việc này làm gì, Lôi Nặc cũng không phải nuôi không nổi nhóc, nhóc muốn giống như y, y chính là một người bị liệt, hơn nữa y cũng là mấy năm gần đây mới đến làm việc." Nhị hóa chỉ vào người Miya đang điêu khắc kia, người Miya ý tốt gật gật dầu, hướng Tiểu Mộc Mộc ha ha cười, đồng ý với ý kiến của nhị hóa.
"....."
Thì ra là như vậy.
Một chút tâm tình kích động nhất thời biến mất.
Xem ra có nhiều chuyện không giống như vẻ ngoài thoạt nhìn tốt đẹp như vậy, nhị hóa lôi kéo bé con vẫn không cam lòng một đường nghiêng ngả lảo đảo rời đi, trên đường tuy rằng có lúc gặp vài công việc thoạt nhìn không sai, nhưng đều cần sức lực lớn, tuổi tác cũng già, có điều muốn nói đến tuổi nhỏ cũng có nhưng phải ăn mặc hở hang, điều này chắc chắn Lôi Nặc không muốn, cái loại này, bình thường đều là người có gia cảnh nghèo khó, không thể không làm như vậy, hơn nữa cũng rất nguy hiểm.
Tiểu Mộc Mộc bị đả kích hoàn toàn đến buổi tối cũng bình thường trở lại, nhị hóa liền nói cho Hắc Vũ sự việc ban ngày gặp phải, Hắc Vũ lúc này sắc mặt trầm tĩnh không thôi, không ngờ nhị hóa lại gặp phải.
"Khoảng thời gian này các ngươi cứ thành thành thật thật ở trong phủ này, phủ thân vương xảy ra loại chuyện này, quan hệ của bọn họ tương đối thân thiết, nếu thật sự xảy ra việc gì, bọn họ đều sẽ đứng về phía Mir kia." Chuyện tình lần này dọa nhị hóa sợ chết khiếp, cũng không dám chống đối nữa, đành phải thành thành thật thật gật đầu.
"Ừ, ừ, tôi đã biết, vậy Tiểu Mộc Mộc phải làm gì bây giờ?"
Tiểu Mộc Mộc nhìn về phía nhị hóa, Lôi Nặc chỉ sợ còn phải mất một thời gian nữa mới trở về, bọn họ hiện tại nơi an toàn nhất vẫn là phủ thân vương, Mân Côi công tước bên kia cho dù có ân oán lớn, cũng không dám trực diện bất hòa với thân vương.
Nhưng ra ngoài phủ thân vương thì không còn như vậy.
"Lôi Nặc nếu đã nhờ ta, chúng ta liền chiếu cố tốt, em thời gian này không nên lại đi ra ngoài, ta ngày mai sẽ đem chuyện kia xử lý, tế ti nơi này.....nếu không cần thiết sẽ không xử lý chuyện gì, còn có nếu ta mỗi ngày không trở về, em liền mang theo Mộc Mộc rời đi nơi này."
"A!"
Lại đến phiên nhị hóa kinh ngạc, rốt cục xảy ra chuyện gì, nhị hóa thế này mới cẩn thận nhìn Hắc Vũ, phát hiện sắc mặt Hắc Vũ nghiêm túc chưa từng thấy qua.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.