Thời gian trôi qua nhanh chóng, nháy mắt hắn đã ở tinh cầu này hơn nửa năm, nhớ lại ngày đó mơ màng bị nắm tới đây, trong lòng Nhan Tử Kì có muôn vàn cảm khái, đột nhiên bị bắt đến một thế giới xa lạ, gặp gỡ những chủng tộc xa lạ, đối mặt với những chuyện xa lạ, có thể tiếp tục sinh tồn là vấn đề khó khăn nhất.
Sau đó lại gặp gỡ Lan Nô Triết, gặp Hạ Tạp Áo, gặp lão cha, gặp Lan Nô Tu Đốn….. Nhan Tử Kì không thể không thừa nhận, so với những người không thể tự chủ được cuộc sống của mình bị dưỡng thành béo tròn, hắn đã quá may mắn, có thể nghe cũng có thể nói, cũng không béo thành quả cầu, giờ phút này lại có thể quay về địa cầu.
Nhìn phi thuyền khổng lồ trước mặt, hốc mắt Nhan Tử Kì không kiềm chế được bắt đầu ửng đỏ, tuy lưu lạc tha hương đã một thời gian dài nhưng may mắn có được cơ hội quay trở về địa cầu, không cần chết ở nơi tha hương……..
Bởi vì muốn đưa tiễn nên hiếm khi mới thấy lão cha rời khỏi trang viên, theo hắn tới căn cứ đặt phi thuyền, càng khó có dịp bình tĩnh đứng bên cạnh Lam Đặc như thế, chính là ông vẫn cách xa Lam Đặc một khoảng cách nhất định.
Tính tình Lam Đặc hôm nay cũng không tồi nên cũng không đi so đo với vẻ mất tự nhiên của lão cha, chỉ khẽ nói với Nhan Tử Kì: “Phát ngốc cái gì vậy? Ngươi lên phi thuyền trước đi, chủ tử sẽ tới ngay bây giờ.”
Nhan Tử Kì chớp mắt mấy cái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-sung/1130383/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.