Đối với hỉ nộ vô thường của Lan Nô Tu Đốn, Nhan Tử Kì từ sớm đã sớm nếm mùi, không cam lòng đi theo, nhưng trong lòng hắn không hiểu vì sao đột nhiên lại muốn mua châu báu a, bất quá đi shopping một chút cũng tốt, cả ngày ở trong Lan gia quả thật cũng có chút buồn chán.
Cửa hàng châu báu ở đây không bày trí các món trang sức vàng bạc như các cửa hàng ở địa cầu mà chia thành nhiều khu vực, trên mỗi khu đều đặt những tảng đá kỳ quái, những tảng đá này đã trải qua gia công, bề mặt được điêu khắc hoặc để lộ ra ánh sáng lóa mắt, hơn nữa còn phản xạ ánh sáng của bóng đèn trong tiệm, làm cả cửa hàng sáng rực vô cùng chói mắt.
Một vị thú nhân thấy có khách vào cửa hàng lập tức nhiệt tình chào đón, điểm này cũng tương tự như địa cầu, nhưng khi nghênh diện Lan Nô Tu Đốn thấy trên mặt áo có huy hiệu gia đình, vẻ mặt trong nháy mắt đại biến, khó tin liếc mắt nhìn Lan Nô Tu Đốn lại một lần, sau đó há mồm muốn lên tiếng, nhưng lại không biết nên kêu thế nào liền thất kinh xoay người chạy vào trong.
Nhan Tử Kì kinh ngạc nhìn theo bóng dáng thú nhân biến mất ở chỗ rẽ, không khỏi quay đầu lại nhìn Lan Nô Tu Đốn.”Người đó hẳn là nhận ra ngươi.”
Lan Nô Tu Đốn liếc mắt, từ chối cho ý kiến, tiếp tục đánh giá những tảng đá bên cạnh.
Nhan Tử Kì cũng tiến sát tới bên người y, ngửa đầu cẩn thận đánh giá Lan Nô Tu Đốn: “Ngươi đáng sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-sung/1130390/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.