Chương 35: Suất Cô Chu bị tố cáo ư? Sao đột nhiên lại bị tố cáo chứ? Tần Tranh cố gắng nhớ lại, nhưng vẫn không tìm thấy chuyện tố cáo trong ký ức, kiếp trước chuyện này không hề xảy ra. Các bạn học khác sốt ruột: "Có chuyện gì vậy? Thật hay giả thế?" Trong giọng nói của họ, phần lớn là quan tâm. Tuy cô Chu thích dạy quá giờ và chiếm dụng tiết của giáo viên khác, nhưng cô có trách nhiệm với học sinh, giảng bài nghiêm túc, chỉ hận không thể bẻ vụn kiến thức của mình ra đút cho họ. Bình thường tuy họ cứ réo "cô Chu ơi cô Chu à", làm trò trong lớp của cô, nhưng từ tận đáy lòng, mọi người vẫn rất kính trọng cô. Cán sự môn mặt tái mét, lắc đầu: "Mình cũng không biết." Giọng cô ấy nghẹn ngào, như thể giây tiếp theo sẽ khóc oà lên. Bạn cùng bàn an ủi cô ấy: "Không sao đâu, chắc chắn là nhầm lẫn rồi." "Đúng vậy, người như cô Chu thì có gì để tố cáo chứ. Tố cáo nhận tiền à? Nực cười!" Mọi người miệng thì nói vậy, nhưng vẫn lo lắng nhìn ra ngoài cửa. Đây là lần đầu tiên lớp không có giáo viên mà vẫn giữ im lặng, rất im lặng. Lớp trưởng đứng vụt dậy, cô ấy nói: "Để mình đi xem coi đã xảy ra chuyện gì." Những người khác lần lượt nhìn về phía cô ấy, ánh mắt chứa đựng hy vọng. Lớp trưởng cúi đầu đi ra ngoài, nhưng còn chưa ra khỏi cửa lớp thì đã thấy trưởng phòng giáo vụ cầm ly đi tới. Cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2912331/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.