Cả một đêm Thẩm Vấn Thu ngủ không ngon.
Hắn cứ băn khoăn mãi liệu có phải Lục Dung muốn giam cầm hắn không.
Dẫu sao năm đó Lục Dung thích hắn như vậy, thích điên cuồng.
Vì vậy quan hệ của bọn họ tan vỡ, ngay cả làm bạn cũng không được, chia tay trong sự không vui vẻ gì cho cam, tương đối lúng túng.
Lục Dung giúp đỡ hắn, trong lòng anh có ý định gì sao? Chẳng lẽ vẫn còn thích hắn? Hay vì thuở niên thiếu bị hắn tàn nhẫn sỉ nhục cho nên muốn trả thù hắn? Thẩm Vấn Thu trằn trọc trở mình, không nghĩ ra được kết quả.
Thẩm Vấn Thu ngủ không sâu.
Buổi sáng, cửa phòng ngủ vừa mở ra, hắn tỉnh ngay lập tức, giả vờ ngủ xem Lục Dung muốn làm gì.
Lục Dung rón ra rón rén đi rửa mặt, sau đó ra ngoài.
Thẩm Vấn Thu ngồi dậy, đi đến huyền quan(*) ngồi xuống sàn, cau mày suy nghĩ, mắt cứ nhìn chòng chọc cánh cửa như muốn khoét ra một lỗ.
(*) Trong phong thủy và kiến trúc được hiểu là lối đi mà khách muốn tới phòng khách buộc phải đi qua.
Sớm như thế đã đi làm ư? Cứ như vậy định nhốt hắn ở trong này?
Đang suy nghĩ, khóa mật mã vân tay vang lên tiếng “tách”, Thẩm Vấn Thu còn chưa kịp đứng lên, Lục Dung đã xách một phần cơm hộp mua ở cửa hàng tiện lợi dưới tầng trở về.
Anh đứng ở cửa, phát hiện ra hắn ngồi dưới sàn, ngạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-second-hand/1446224/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.