Thẩm Vấn Thu suy nghĩ, hỏi: “Không phải cậu cố ý chọn thị trấn Y chứ?”
Lục Dung đáp: “Không phải.
Đúng là vừa khéo, trong bản kế hoạch ban đầu của tôi có phần này, vừa vặn cậu đã trở lại.”
Thẩm Vấn Thu yên tâm.
Hắn không hề nghi ngờ Lục Dung sẽ nói dối chuyện này.
Nếu Lục Dung muốn nói dối, anh đã chẳng thẳng thừng nói hắn là kẻ tồi tệ, cũng sẽ không từ chối 800 đồng.
Hiện tại hồi tưởng lại dần dần, hắn cảm thấy con người Lục Dung thật sự quá chính trực, quá ngay thẳng.
Bất tri bất giác đã đi đến cạnh xe.
Thẩm Vấn Thu vô thức đặt tay lên cửa xe rồi đột ngột dừng lại, hắn nghĩ thầm: Lần này lên xe cùng Lục Dung quay về thành phố H đã khác với trước kia, lần đó là Lục Dung mời hắn, lần này hắn muốn chủ động đi cùng.
Lục Dung dừng bước theo hắn, hỏi: “Sao vậy?”
Thẩm Vấn Thu lắc đầu.
Tuy rằng hắn mở lời nhờ vả Lục Dung cho hắn ở nhờ, hơn nữa Lục Dung cũng đồng ý rồi, hắn cũng biết Lục Dung là người tốt, nói được làm được, thế nhưng chuyện tương lai không ai có thể nói trước được điều gì cả.
Không hiểu sao hắn nhớ đến một câu châm ngôn nổi tiếng mà mình đã chép vào sổ tay khi còn trẻ: Ngoài việc tự tử bất thành về thể xác và sự trốn tránh của tinh thần, thái độ tự tử là sự kiên trì đấu tranh và đương đầu với những phi lý của cuộc sống.
Không phải hắn thích uống “súp gà cho tâm hồn”(*),chỉ là tự dưng nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-second-hand/1446276/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.