Lục Dung nhìn thấy sắc mặt Thẩm Vấn Thu trở nên trắng bệch ngay lập tức.
Thẩm Vấn Thu hỏi: “Sao cậu biết?…Ai nói với cậu?”
Lục Dung nói: “Cậu không cần quan tâm là ai nói với tôi.”
Mãi lâu sau, Thẩm Vấn Thu mới ấp úng nói: “Vẫn còn, còn chưa hoàn toàn quyết định được…Thư giới thiệu vào trường, phải mấy tháng nữa mới biết có được trúng tuyển không.”
Lục Dung thấy hắn bị dọa sợ, nghĩ thầm trong đầu, tại sao anh phải dùng thái độ hung ác và giọng điệu chỉ trích như thế để nói chuyện với Thẩm Vấn Thu? Kế hoạch cuộc đời của Thẩm Vấn Thu thế nào hoàn toàn do hắn tự quyết định.
Nghĩ như vậy nhưng anh vẫn không thể kiểm soát được bản thân không nổi giận.
Lục Dung cố gắng thu lại thái độ gay gắt của mình, tỏ ra lạnh lùng thờ ơ: “Ừ.”
Thẩm Vấn Thu suy nghĩ, cứ để ý sắc mặt anh, dè dặt áy náy nói: “À đúng rồi, xin lỗi cậu.”
Lục Dung lạnh lùng nói: “Có gì mà phải xin lỗi tôi? Cậu muốn học trường nào vốn dĩ tôi không có quyền can thiệp.”
“Không phải.” Thẩm Vấn Thu sốt sắng nói: “Đáng lẽ ra tôi nên nói với cậu… Nhưng tôi cũng không biết mình có xin được vào không, nếu cuối cùng tôi không thể được nhận vào trường mà đã gấp gáp đi kể với cậu, chẳng phải sẽ rất lúng túng sao?”.
truyện ngôn tình
Hắn vừa dứt lời, Lục Dung bật thốt lên: “Thế tại sao bọn họ đều biết?”
Chỉ có tôi không xứng đáng được biết phải không? Lục Dung rất muốn hỏi nhưng nửa câu sau cứ nghẹn lại trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-second-hand/1446312/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.