Hội nghị tái chế của Trung Quốc vẫn được tổ chức tại thủ đô – thành phố J như thường lệ.
Lục Dung đến sớm, buổi sáng vào khách sạn, buổi trưa nghỉ ngơi giữ sức, buổi chiều mới đi họp.
Trong hội nghị, Lục Dung được coi là một đại biểu rất xuất sắc tiến hành diễn giảng, bản thảo do Lục Dung tự viết, sau đó được Thẩm Vấn Thu đối chiếu kiểm tra.
Đây không phải lần đầu tiên Lục Dung phát biểu diễn giảng nên anh đã không còn căng thẳng mấy nữa, thế nhưng lần này Thẩm Vấn Thu ngồi dưới đài, anh không thể không gánh theo cả bạn trai mình trên lưng, vì thế rất hồi hộp.
Vừa cúi đầu là anh có thể nhìn thấy Thẩm Vấn Thu nhìn mình bằng ánh mắt sùng bái, giống như anh là một vì sao sáng chói vậy.
Cũng không biết có phải do ảo giác của bản thân anh không, điều này khiến sự hư vinh bành trướng trong lồng ngực Lục Dung, anh muốn khiến bản thân trở nên chín chắn thuần thục hơn, tốt nhất là nên tỏ ra ngầu hơn tí nữa, để Thẩm Vấn Thu càng sùng bái mình hơn.
Hội nghị vừa kết thúc.
Hội trưởng Hiệp hội tái chế tới cản Lục Dung lại.
Hội trưởng Từ là một ông chú trung niên có vóc dáng lùn, tướng mạo xấu xí nhưng da dẻ trông khỏe mạnh hồng hào, đôi mắt sáng ngời, không đeo kính nên trông trẻ hơn một tí so với tuổi thật.
Lúc nói chuyện với người khác ông tỏ ra ung dung thong thả, kiên nhẫn chờ đối phương nói xong mới đáp lại, cho dù người có tính tình kém đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-second-hand/1446321/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.