Băng Thần quay lại nhìn sắc mặt âm trầm Nguyệt Nga rồi hỏi:
"Ngươi tính nhúng tay vào sao?"
Nguyệt Nga nhìn hắn tức giận nói:
"Nếu thuộc hạ ngươi như thế ngươi có tức giận hay không? "
Băng Thần cười nói:
"Làm người không nên cay cú, từ lúc nàng ta phản bội ngươi thì nàng đã không còn là thuộc hạ ngươi nữa rồi, nàng bây giờ là kẻ thù không đội trời chung của ngươi, tất cả mọi chuyện không quan trọng chỉ cần giết chết nàng thì sẽ ổn thôi."
Nguyệt Nga nhìn Băng Thần nói:
"Ngươi nói thì dễ lắm nhưng nếu ngươi gặp phải thì sao?"
Băng Thần thản nhiên nói:
"Nàng ta còn chưa tổn thương đến ai trong Nguyệt Quang giáo chỉ đơn giản âm thầm phản bội, ngươi giết nàng xong thì bớt đi một kẻ thù lại còn có thể gài bẫy rất nhiều kẻ thù khác, đây là chuyện vui chứ không phải chuyện buồn ngươi hiểu chưa."
Nguyệt Nga tức giận nói:
"Ta không suy nghi cao siêu được như ngươi, nhanh bước chân lên một chút xem nào."
Băng Thần nhún vai bất đắc dĩ nói:
"Ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi mà."
Nguyệt Nga bĩu môi nhìn sang hương khác để không nghe tên này nói nhăng nói quậy nữa, ba ngươi đi đến nơi thì thấy Lý Thiên Vương đang ngồi tại bàn làm việc chờ đợi, thấy Nguyệt Nga tơi thì hắn ta cũng không ngoài ý muốn.
Chuyện lần này có liên quan đến thuộc hạ của nàng ta, với tính cách của nàng thì không tham gia thì tên nàng đảo ngược mất, nhưng làm hắn hơi phiền muộn là cô nàng này cứ nhất quyết cắm tại Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tu-thanh-than/1183891/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.