Nãy giờ một người không chút nào bị để ý đột nhiên mạnh mẽ đến mức lạ thường, vốn có chút kiêu ngạo cường tráng thanh niên lại bị ném như trái banh. Băng Thần nhìn người kia nét mặt nghi ngờ, người nọ chẳng cho là có chuyện gì to tát, ria mép hai bên vểnh lên, hốc mắt vốn sâu híp lại khiến nụ cười cực kỳ âm u.
Thiên Thư lúc này bỗng lên tiếng:
"Chủ nhân cẩn thận, kẻ này không phải dạng vừa đâu, tuy không đến mức thức tỉnh trí nhớ nhưng thiên phú, huyết mạch đã hoàn toàn thức tỉnh. Chiến lực Vũ Hoàng Đỉnh Phong nếu dùng hết sức thì có thể mạnh hơn, kẻ này âm u đầy tử khí, tạo nghiệp cực kỳ nặng, loại người này bị người khác ngáng chân sẽ nhớ mãi không quên chuyện báo thù. "
Băng Thần tất nhiên hiểu:
"Ta sẽ xử lý hết, các ngươi làm việc của mình đi."
Hai món bảo vật khẽ đáp một tiếng rồi đi làm việc, Băng Thần nheo mắt nhìn người kia trong ánh mắt lạnh toát. Thanh kiếm trong tay người kia khẽ rung động, không biết là run rẩy hay hưng phấn nữa.
Tử Toàn trong tay bảo kiếm truyền âm:
"Chủ nhân vạn tuế, hôm nay nhất định là ngày hoàng đạo của ngài. Đi ra ngoài kiếm cái nữ nhân làm lô đỉnh, không nghĩ tới đụng phải một cái thể chất đặc biệt còn là sắc nước hương trời, còn khuyến mãi thêm hai cái huyết mạch cao cấp để thôn phệ."
Tử Toàn mỉm cười nói:
"Theo ta thấy ném quách cái nữ nhân kia đi, nếu phải chiến đấu với tiểu tử này sẽ khiến hắn ta đề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tu-thanh-than/1184730/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.