Ivan mơ hồ, cậu đã mơ một giấc mơ, cậu mơ thấy sói vực thẳm chảy nước dãi chạy tới, tung ta tung tăng mời cậu nhảy một điệu, vì vậy cậu thành công bị đánh thức. Vừa mở mắt, cậu thật sự đối mặt với khuôn mặt sói vực thẳm biểu tình dữ tợn, cho nên cậu có thể quan sát mặt của địch hủ cấp cao ở cự li gần —— trên mặt không có lông, ngược lại là vảy giáp dày đặc, thoạt nhìn cực kì cứng rắn, còn có răng nanh dài nhọn nhô ra khỏi miệng, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
"Tôi không muốn! Tôi sẽ không nhảy với địch hủ." Ivan thẫn thờ nghĩ —— xét thấy các tế bào não của cậu đã tiêu hao quá nhiều, hiện tại hoạt động có chút không bình thường.
Một thanh âm hữu khí vô lực ở phía sau cậu vang lên: "Cậu làm gì mà si mê nhìn chằm chằm cái răng nanh của nó vậy?"
Ivan như vừa tỉnh giấc khỏi chiêm bao, đột nhiên từ dưới đất ngồi dậy, di chuyển về bên cạnh một mét, cơ hồ có chút không tin được nói: "Chúng ta... Chúng ta giết chết một con sói vực thẳm!"
"Ân hừ." Âm thanh Johan có chút khàn khàn, giống như không thể nâng cao tinh thần nói: "Đúng a, cậu còn đâm trúng mông nó."
"Nga đừng..." Ivan nản lòng che mặt, "Đừng nói nữa."
Cậu nhớ đến bản thân như thế nào ngất đi, vì thế cẩm thận cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi chân chính mình, không dám nhìn Johan dù chỉ một cái liếc mắt: "Cậu còn đi được không? Muốn tôi cõng cậu không?"
Johan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ve-cuoi-cung/1679669/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.