— “Bây giờ tình hình của hắn thế nào rồi?” Khương Thanh Diễn ngồi trên ghế sofa đối diện. Dạo này tay nghề pha cà phê của Mễ Hòa có tiến bộ rõ rệt, cô bưng một ly latte đặt trước mặt Khương Thanh Diễn. Tóc Đỏ và Tào Đức sống nương tựa vào nhỏ từ nhỏ, tình cảm giữa hai anh em rất sâu đậm. Nếu không thì đã chẳng sáng sớm tinh mơ chạy đến tận đây. Giờ phút này hắn thu lại vẻ bất cần thường ngày, nghiêm túc trả lời: “Sáng nay tỉnh rồi, bác sĩ nói tuy chưa thể chuyển sang phòng bệnh thường nhưng các chỉ số sinh tồn đã ổn định.” Khương Thanh Diễn “ừ” một tiếng: “Lát nữa tôi qua thăm.” Lưu Đại Lập lén liếc nhìn Bùi Sâm từ đầu đến giờ vẫn không nói lời nào, khẽ huých vào chân Tóc Đỏ, Tóc Đỏ hiểu ý nói: “”Vậy bọn tôi đi trước, tôi phải về chăm anh tôi, bệnh viện không thể thiếu người được.” Ba người nói xong liền xô đẩy kéo nhau rời đi. Mễ Hòa làm động tác khẩu hình rất khoa trương, đợi Khương Thanh Diễn nhìn sang thì chỉ vào Bùi Sâm, sau đó rón rén chuồn lên lầu. Khương Thanh Diễn cầm ly cà phê đứng dậy, vòng ra quầy lễ tân, chống khuỷu tay lên mặt quầy, cách mặt bàn nhìn Bùi Sâm với vẻ mặt lấy lòng. Bùi Sâm đặt điện thoại xuống, điềm tĩnh nhìn anh. Khương Thanh Diễn lắc lắc ly cà phê: “Muốn uống cà phê không anh?” Anh nói xong cũng không đợi Bùi Sâm phản ứng, ngửa đầu uống một ngụm cà phê, rồi tiến đến bên cạnh Bùi Sâm, dùng miệng truyền cà phê cho hắn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-xem-moc-chi-huong-bac/2787457/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.