Ưu thế của con dã thú kia là thân hình to lớn, mà ưu thế của Tiger là tấn công sắc bén, nhưng rõ ràng ngang sức nhau, kẻ tám lạng người nửa cân, con này vừa cắn một ngụm, con kia liền đáp trả lại một móng vuốt sắc bén, một thân da lông màu bạch sắc của Tiger tràn đầy máu tươi, Tô Từ cắn răng đứng tại chỗ, không có để ý đến tiếng gào thét kêu cứu của Lý Ngọc và Chu Lập, chỉ thỉnh thoảng lau hết nước mưa chảy vào trong mắt, chăm chú nhìn hai con dã thú đang cắn xé nhau.
Trận đánh diễn ra chưa được bao lâu, Lý Ngọc mới vừa lăn vừa bò chạy đến bên cạnh Tô Từ, gắt gao cầm lấy tay Tô Từ, Tô Từ đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm chiến trường, không đế ý nên bị hành động của Lý Ngọc làm lảo đảo, sau khi giữ vững thân mình mới miễn cưỡng dời lực chú ý sang Lý Ngọc, duỗi tay nâng dậy toàn thân đang run lẩy bẩy của Lý Ngọc, gương mặt nàng ta vì sợ hãi mà trở nên tái xanh.
Lúc này, Chu Lập cũng mặc kệ cái đùi đang bị thương, lăn bò tới trước mặt Tô Từ, toàn thân hắn là bùn đất và vết máu, không ngừng run rẩy trong mưa, Tô Từ dường như có thể nghe thay thanh âm hàm răng va vào nhau của hắn.
Giống như là… giống như nàng là vị cứu tinh duy nhất có thể cứu mạng hắn vậy.
Đối với Chu Lập, Tô Từ vẫn luôn không có một tia hảo cảm.
Nhưng bọn hắn và nàng là đến từ cùng một nơi, bọn hắn đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu/2241803/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.