Nhìn thấy Cố Dung Khanh mặc long bào cùng với An Nhược đối diễn, Ôn Lĩnh không khỏi nhớ tới buổi tối mấy ngày hôm trước....!Ánh mắt cô u oán nhìn Cố Dung Khanh, Cố Dung Khanh không có làm theo ý cô, mặc long bào đến tìm cô.
Mà thay một chiếc váy mới thật thoải mái, mặc dù cũng rất đẹp, nhưng không thoả mãn được thú tính của Ôn Lĩnh.
Cố Dung Khanh vừa vào cửa, cô liền bực bội, đem Cố Dung Khanh đè ở trên cửa, trực tiếp cởi cái váy trắng chướng mắt kia, bên trong lộ ra cơ thể của Cố Dung Khanh, nội y trong suốt, mặc như không mặc.
Cô mạnh mẽ áp chế Cố Dung Khanh, không cho Cố Dung Khanh có cơ hội phản ứng lại, nghe tiếng Cố Dung Khanh rên rỉ không ngừng, cô mới cảm thấy hết giận.
Nói chung là...!chuyện tối hôm đó cô làm với Cố Dung Khanh, có quá mức cho nên đến mấy ngày sau Cố Dung Khanh cũng không thèm để ý đến cô.
Buổi tối cũng trở về phòng riêng của Cố Dung Khanh.
Thực bực bội quá đi mà, Cố Dung Khanh nhỏ mọn vậy sao? Chẳng qua lúc Cố Dung Khanh rên rỉ xin tha, cô không thèm đáp ứng, ngược lại còn bảo Cố Dung Khanh tự động đi, cô nằm nhìn thôi.
Cái này...!không phải gọi là tình thú sao?
Cũng đâu thể nào trách cô, rõ ràng là Cố Dung Khanh đã đồng ý mặc trang phục rồi, ai bảo không làm gì, cho nên cô mới trừng phạt Cố Dung Khanh, là cô sai sao?
Ôn Lĩnh nhìn Cố Dung Khanh mà ngẩn người, cô thật sự rất mong đợi...!Cố Dung Khanh mặc trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-co-ma-nhap/511057/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.