Sở Du nói xong, An Nhược cũng có chút an phận.
Cho nên, hai người cuối cùng vì cái gì mà giận nhau?
Không đợi Ôn Lĩnh nghĩ xong, An Nhược lại cầm ly rượu uống tiếp, thật ra An Nhược cũng không biết tại sao lại thành ra thế này, chỉ là cảm thấy trong lòng buồn rầu.
Muốn nói sai thì Sở Du cũn không có sai.
Nhưng cô cũng thấy bản thân cô cũng không sai, vậy thì tại sao sau khi tắm xong Sở Du lại lạnh nhạt với cô chứ? Lúc đó cô đang muốn nói chuyện với Sở Du, thì Sở Du lại liếc cô một cái rồi vào nhà tắm, đóng cửa rất dứt khoát.
Căn bản là không muốn nói chuyện cùng cô, mà cũng không có ý định nghe cô nói.
Chẳng lẽ cô biểu đạt chưa rõ sao? Cô thật sự cảm thấy có Khả Khả là đủ rồi, các cô và Ôn Lĩnh không giống nhau, nếu Ôn Lĩnh sinh thêm đứa thứ hai, Ôn Noãn sẽ không sao.
Nhưng mà Khả Khả thì khác, cô sợ Khả Khả sẽ buồn, sẽ bị tổn thương.
Mẹ tái hôn thì thôi, đã vậy còn thêm một đứa em trai hay em gái tới giành tình yêu của mẹ nữa sao? Cô rất đau lòng cho Khả Khả.
Lại một ly rượu vào bụng, An Nhược cảm thấy bản thân một chút cũng không dễ chịu, ngược lại càng khó chịu hơn, cô đặt ly rượu xuống lại thấy bản thân hình như không hiểu chuyện.
Bạn bè kết hôn, cô còn ở đây làm khó làm dễ.
Lúc sau, An Nhược yên tĩnh, không uống rượu nữa, Ôn Lĩnh thở dài nhẹ nhõm, Sở Du thì không, cô nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-co-ma-nhap/511098/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.