“Gia Lượng, em vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng.”
“Loại chuyện kết hôn sinh con này, vĩnh viễn không bao giờ có thể chuẩn bị trước được, em cần phải có dũng khí, chỉ khi vấp vào rồi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng.”
“Em không làm được.” Thừa Hoan chôn mặt vào trong lòng bàn tay.
“Nếu như em yêu anh em sẽ làm được.”
“Đương nhiên là em yêu anh rồi, thế nhưng em cũng yêu mẹ em nữa, và trên hết người em yêu nhất là chính bản thân mình.”
T·â·n Gia Lượng mỉm cười: “Em thẳng thắn quá đấy.”
Đúng lúc này, Vịnh Hân đi ra ngoài: “Mình có hẹn với bạn, hai người cứ từ từ mà nói chuyện nhé.”
Cô mở cửa rời đi.
Tân Gia Lượng bỗng nói: “Cô Mao này mãi mãi sẽ không bao giờ kết hôn được.
Thừa Hoan bật cười thành tiếng: “Xin lỗi chứ, kết hôn cũng không phải là mục tiêu cả đời của cậu ấy.”
“Thừa Hoan, em thế này là do bị cô ta dạy hư đấy.
Thừa Hoan khẽ cười: “Từ điều này có thể nhận ra được rằng anh yêu em, ngộ nhận em thành tốt đẹp, thuần khiết, sợ em bị người xấu dạy dỗ, lúc trước trong lớp bọn em có một cậu bạn, giao du qua lại với một cô bạn gái họ Vũ, chưa từng bao giờ giới thiệu cô ấy với mọi người, nguyên nhân là vì sợ những nữ sinh đại học như chúng em sẽ dạy xấu cô ấy, anh nói xem cậu ấy yêu cô ấy nhiều đến mức nào!”
Tân Gia Lượng mất hứng: “Đừng chuyển chủ đề nữa.”
Thừa Hoan thở dài một hơi: “Cho em một chút thời gian đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thua-hoan-ky/1147582/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.